- Nhìn kìa, con khỉ ngốc kia lại về rồi.
Bỗng nhiên có người kêu lên.
- Con khỉ ngốc kia lại trở về, chẳng lẽ còn chưa học được nên làm một tên ăn mày ra sao sao?
- Thật là khờ, khỉ ngốc như vậy mà cũng đòi học chúng ta làm ăn mày, thật sự là không biết tự lượng sức mình!
Một đám ăn mày tùy ý chế giễu, đồng thời lại bắt đầu có người ném trứng thối và đồ ăn nát về phía hai người bọn họ.
Giờ khắc này, dường như Tôn Ngộ Không đã hiểu ra một đạo lý: Người đáng thương tất có chỗ đáng hận!
- Phanh phanh phanh...
Thân thể của Tôn Ngộ Không lóe lên, chỉ nghe thấy tiếng va chạm liên tiếp không ngừng vang lên, toàn bộ những tên ăn mày kia bay ra ngoài.
Năm phút sau, toàn bộ tất cả ăn mày đều bị Tôn Ngộ Không đánh cho ngã xuống dưới đất, mạnh mẽ cắm vào bên trong đá xanh, chỉ còn lại đôi chân ở bên ngoài đang không ngừng giãy giãy mà thôi.
Chỉ là Tôn Ngộ Không khống chế lực lượng rất chính xác, ngoại trừ sẽ xuất hiện trình độ tàn phế khác biệt ra, tuyệt đối sẽ không tử vong, về sau những tên ăn mày này sẽ có thể thực hiện được lý tưởng của bọn hắn, mãi mãi làm một kẻ ăn mày!
- Hôm nay tâm tình của lão Tôn ta rất tốt, chẳng những Tử Lan được cứu mà thù của lão Tôn ta thù cũng đã báo được một nửa.
Tôn Ngộ Không cao hứng đi ra khỏi cái hẻm nhỏ kia, hai tay đồng thời vuốt lông khỉ trên đỉnh đầu. một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579227/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.