Lần này ngay cả Trư Bát Giới cũng bị kinh hãi, Trư Bát Giới rất muốn nói một tiếng: “Sư phụ, người thật ngạo mạn!
- Sư phụ, con biết rồi.
Tôn Ngộ Không mang dáng vẻ học hỏi, tiếp tục đi phía trước dẫn đường.
Ngày thứ hai, đám người Đường Tăng đã cách nước Bảo Tượng không xa, Bách Hoa Tu tỏ ra vô cùng kích động, mười ba năm không trở về nước, cũng không biết quốc gia thế nào rồi.
Khoảng thời gian này Đường Tăng vẫn luôn yên tĩnh, hắn đang suy tư xem bản thân có muốn đổi chút gì hay không. Bởi vì hắn còn có hơn 5.000.000 điểm kinh nghiệm, không bằng biến thành đồ hữu dụng.
Đùng đùng...
Bỗng nhiên một âm thanh đinh tai nhức óc đánh tỉnh Đường Tăng, hắn sợ hết hồn, vội vàng đứng lên, nắm lấy Cửu Hoàn Tích Trượng, tưởng rằng gặp phải kẻ địch.
Kết quả định thần nhìn lại, thì phát hiện một tòa núi lớn nguy nga phía trước sụp đổ, từ giữa nứt ra một khe lớn rộng mấy ngàn thước. Mà lúc này Tôn Ngộ Không vừa vặn thu nhỏ Kim Cô Bổng sau đó đáp từ trên trời xuống.
- Này... Ngộ Không, chuyện gì xảy ra?
Đường Tăng cau mày hỏi.
- Sư phụ, đại sư huynh nổi điên, đánh bể ngọn núi kia.
Trư Bát Giới tố cáo.
Tôn Ngộ Không trừng mắt nhìn Trư Bát Giới một cái, sau đó nói với Đường Tăng:
- Sư phụ, ngọn núi này quá cao lớn rồi, bay vượt qua cũng mất thời gian dài, cho nên con cảm thấy dùng phương pháp sư phụ dạy, đánh bể nó sau đó đi xuyên qua.
Đường Tăng nghe xong sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579168/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.