Chương trước
Chương sau
Bùm...
Núi Hắc Phong đột nhiên nổ tung một đám yêu vân, sau đó một bầy yêu quái xuất hiện từ trong hư không, cầm đầu chính là một con yêu quái gấu đen.
- Bật Mã Ôn, ngươi lại tới làm gì?
Hắc Hùng Tinh quát to.
- Ngươi lại tới làm gì?
- Làm gì?
Đám tiểu yêu đằng sau hét lớn theo, nhảy tới nhảy lui trên núi đá.
Đường Tăng không nói hai lời, lập tức vỗ ra một chưởng, lòng bàn tay hắn xuất hiện một chữ - Lôi
sau đó hóa thành tia chớp đánh về phía Hắc Hùng Tinh.
Hắc Hùng Tinh vội vàng tránh sang một bên, tránh thoát được công kích của Chưởng Tâm Lôi.
Ầm...
Chỗ Hắc Hùng Tinh đứng lúc trước ầm ầm nổ tung, đá lớn thành đá vụn.
- Ngao ngao ngao...
- Chạy mau...
Rất nhiều tiểu yêu bị dọa khiếp vía, vội vàng lăn tròn trốn mất tiêu.
Đường Tăng kinh ngạc, Hắc Hùng Tinh lại có thể tránh thoát công kích bất ngờ, còn mấy con tiểu yêu kia cũng không đơn giản, bị đá lớn đập trúng như vậy mà giống như không ảnh hưởng gì.
- Hòa thượng ở đâu ra, lại dám công kích bổn vương!
Hắc Hùng Tinh tức giận nhìn về phía Đường Tăng.
- Hòa thượng ở đâu ra?
- To gan!
- To gan!
- To... To gan!
Tiểu yêu chung quanh cũng lớn tiếng đệm theo.
- Bần tăng tới thay trời hành đạo, hàng yêu trừ ma!
Đường Tăng hét lớn một tiếng, tiếp tục vỗ thêm một chưởng nữa, Chưởng Tâm Lôi hóa thành lôi cầu đánh về phía một tiểu yêu.
Bùm...
- Ngao...
Tiểu yêu kia không kịp tránh, bị đánh trúng cả người giật giật điện xà, lăn lộn dưới đất co quắp mấy cái, rồi biến thành một con gấu chó khá lớn
- Đinh, đánh chết một tiểu yêu, đạt được 100 điểm kinh nghiêm.
Trong đầu Đường Tăng vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.
- Ngao ngao ngao...
Tiểu yêu ở chung quanh bị dọa sợ mất mật, rú lên rồi tản ra.
- Hòa thượng to gan, ngươi tự tìm đường chết!
Hắc Hùng Tinh nổi giận, thân thể đột nhiên biến lớn mấy chục thước, trong tay xuất hiện một Hắc Anh Thương, đánh về phía Đường Tăng
- Ngộ Không hộ giá!
Đường Tăng quát lên.
- Dạ, sư phụ!
Trong tay Tôn Ngộ Không xuất hiện Kim Cô Bổng, sau đó bay lên trời, một gậy đánh bay Hắc Hùng Tinh.
Bùm!
Hắc Hùng Tinh nổ tung ngay giữa hư không, hóa thành một đám yêu vân, cuốn theo tất cả tiểu yêu biến mất.
- Ngộ Không, đừng để cho chúng nó chạy!
Đường Tăng hét lớn.
- Dạ, sư phụ!
Tôn Ngộ Không bay vào trong sơn động, nhưng lại nhanh chóng bay ra:
- Sư phụ, con không tìm thấy yêu quái kia.
- Xem ra sư phụ còn phải dạy con. Bay lên cho ta, sau đó dùng Kim Cô Bổng của con đập sập ngọn núi này đi.
Đường Tăng nói.
Ánh mắt Tôn Ngộ Không sáng lên:
- Dạ, sư phụ, con biết phải làm thế nào!
Viu!
Tôn Ngộ Không một bước lên trời, Kim Cô Bổng trong tay đón gió tăng lên, vừa dài vừa lớn, mang theo uy thế kinh thiên đập xuống.
Ùng ùng...
Chóp đỉnh núi Hắc Phong cao lớn tức thì hóa thành phấn vụn, từng cái khe nứt lớn xuất hiện, đất đá tứ tung.
Bùm!
Bỗng nhiên yêu vân lại xuất hiện, Hắc Hùng Tinh hiện ra chân thân, tức giận nhìn Tôn Ngộ Không:
- Bật Mã Ôn, ngươi đừng hiếp gấu quá đáng!
- Đập, Ngộ Không, đập mạnh vào, phát huy toàn bộ lực lượng của con đi!
Đường Tăng quát lên.
- Dạ, sư phụ!
Tôn Ngộ Không không thèm để ý tới Hắc Hùng Tinh, tiếp tục đập.
Bùm...
Lại một gậy nữa, đỉnh núi bị đập chia năm xẻ bảy, một vài tiểu yêu bị đập chết, nhưng càng có nhiều tiểu yêu bị hoảng sợ chạy tán loạn khắp nơi.
- Bật Mã Ôn, ngươi tự tìm đường chết!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.