Cả buổi tối đầu óc Đường Mật đều bị hai chữ “Sweatheart” nhấn chìm, trằn trọc mãi đến gần sáng mới dần dần ngủ được. Ban đêm ngủ không ngon dẫn đến hậu quả trực tiếp là hôm sau ngủ nướng không muốn dậy, lúc đó Đường Mật mới tự thấy mừng vì 10 giờ mình mới phải đi làm.
Sau khi cô chậm chạp đánh răng rửa mặt xong, vừa ăn sáng vừa cầm điện thoại lên mở đến số điện thoại lạ tối qua.
Theo như suy đoán của cô, đây hẳn là số cá nhân của Úc tổng, thế nhưng cô lại chẳng cần tốn chút mảy may công sức nào, liền có được số điện thoại cá nhân của ông chủ lớn?
Đường Mật nửa mừng nửa lo uống một ngụm sữa bò, trong lòng nghĩ liệu có phải Úc tổng có hai nhân cách thật không? Rốt cuộc có nên gọi lại lần nữa xác nhận không?
Sau một hồi đấu tranh nội tâm dữ dội, vẫn không địch nổi sự hiếu kì trong lòng, bấm điện thoại gọi đi.
Mỗi tiếng “tút tút” dường như đều đặc biệt dài, hô hấp của Đường Mật cũng theo đó lúc nhanh lúc chậm, sau năm tiếng, điện thoại cuối cùng đã có người nhận.
“Xin chào.”
Giọng nói lạnh lùng nhàn nhạt, so với âm thanh mang đầy sự ấm áp của tối qua hoàn toàn khác biệt, Đường Mật vô thức ngây ra.
Đúng là Úc Ý, người mà cô quen biết đó, một Úc Ý không hề có bất kì cảm xúc nào đó.
Cô giương giương môi, lắp ba lắp bắp gọi: “Úc, Úc tổng?”
Úc Ý ngừng giây lát, hỏi: “Cô là Đường Mật?”
“Đúng, đúng vậy…”
“Sao cô lại có số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tam-mat-y/19683/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.