Úc Tâm lái xe lượn ngoài đường một vòng, sau cùng dừng lại trước cửa Dream.
Lúc này đã hơn hai giờ, quản lý Vu thấy có khách đẩy cửa vào bèn nói theo quán tính:
“Xin lỗi, hiện tại là giờ nghỉ…”
“Vậy phải làm sao đây? Tôi còn chưa ăn trưa nữa, đói quá.” Trong giọng nói của Úc Tâm tràn đầy sự đáng thương, quản lý Vu sững sờ nhìn về phía anh.
“Úc, Úc tổng!” Trong tích tắc trên mặt quản lý Vu đã xuất hiện nụ cười, cô nàng ôm tờ thực đơn chạy vội tới: “Úc tổng muốn ăn gì? Để tôi báo nhà bếp làm ngay.”
Úc Tâm cười đáp: “Tôi ăn cơm nhân viên như mọi người là được.”
“Được. Được ạ, tôi đi ngay.” Quản lý Vu che ngực, quay người chạy ngay đi.
Miệng Úc Tâm vẫn hé nở nụ cười, đi về hướng phòng làm bánh.
Đường Mật đang cúi đầu làm gì đó, Úc Tâm đi tới vị trí lần đầu tiên tới nhà hàng anh đã ngồi, một tay chống đầu nhìn cô: “Chăm chỉ thế? Giờ nghỉ trưa mà vẫn làm?”
Giọng nói lười biếng của anh khiến tay Đường Mật khựng lại, ngẩng đầu nhìn lên. Úc Tâm mỉm cười vời cô, lặng lẽ lộ ra hai lúm đồng tiền.
Dáng vẻ nhàn nhã đó khiến Đường Mật nhíu chặt mày lại: “Bọn em không chăm chỉ hơn thì ai nuôi con sâu lười như anh?”
Úc Tâm cúi đầu bật cười, quản lý Vu bưng vào một suất cơm nhân viên, đặt trước mặt anh: “Úc tổng, bữa trưa của anh đây.”
Đường Mật chớp mắt nhìn anh: “Anh còn chưa ăn trưa?”
Nghe thấy câu này, vẻ mặt Úc Tâm vô cùng uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tam-mat-y/1850711/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.