—o0o—
“Óa, mình nhìn thấy gì thế này?” Ron gào thảm thiết bên Gryffindor, “Neville, khi nào thì Trevor của cậu lại trở nên to vậy?”
Neville mặt đỏ hồng, nhưng cậu vẫn rất dũng cảm tức giận thay cho thú cưng của mình, “Trevor không phải dạng đó!”
Nói cách khác, Trevor của cậu nhìn còn đẹp hơn cái mụ Umbridge kia, ít nhất cậu sẽ không sinh ra cái ý nghĩ ôm Umbridge trong đầu, mà cậu cũng rất thích ôm Trevor của mình.
Mọi người đều bị lời của Neville làm nở nụ cười, cho dù biết Neville nói thật nhưng nghe thấy Neville bình thường thành thật cũng ghét bỏ tạo hình mới của Umbridge vẫn để người cảm thấy buồn cười, không thể không nói thật sự Umbridge rất không được ưa thích.
Mà bên Slytherin, sắc mặt mọi người cũng không tốt tí nào, bạc và xanh lục vẫn là màu đại diện cho Slytherin, nhóm Slytherin vẫn xưng vinh dự của mình là ‘vinh dự thanh ngân’. Mà hiện tại màu xanh lục bọn họ tôn sùng lại bị Umbridge biến thành như vậy, chẳng lẽ về sau sẽ làm cho bọn họ vừa thấy xanh lá đã nghĩ ngay đến cóc nhái rồi buồn nôn sao? Tóc trắng của Merlin chứ, nghìn năm qua xanh bạc vẫn là màu tượng trưng cho Slytherin, chẳng lẽ lần này vì mụ cóc kia mà không thể không thay đổi?
Trên dãy bàn giáo sư, Umbridge đang cao giọng nói gì đó, trải qua chuyện kia mụ cũng chỉ thay đổi màu, giọng nói vẫn nhão nhoẹt giống một cô gái của mụ tra tấn màng tai của mọi người.
Harry im lặng ăn đồ ăn của mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-sinh-menh-trong-tan-khai-thuy/2138037/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.