Quả nhiên, cũng không lâu sau đó, Dương Quốc lại một lần nữa vây đán Khương quốc. Phụ hoàng dốc hết tất cả binh lực trong nước, toàn lực kháng địch. Trong mấy tháng trước, Khương quốc còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, chỉ có thể giằng co ở biên giới, nhưng không thể cầm cự lâu được vì binh lực đã sắp cạn kiệt rồi.
Một ngày kia, kẻ địch lại tới khiêu chiến. Lúc này, Khương quốc đã lâm vào tình trạng đạn tẫn lương tuyệt, bên ngoài trước tình hình cường địch như vậy, phụ hoàng không thể làm gì khác hơn là viết thư xin Tề quốc trợ giúp. Tề vương vốn biết rõ Khương quốc luôn luôn nổi tiếng khắp thiên hạ thuật thêu thùa, dệt, nhuộm, mẫu hậu vừa vặn vốn chính là đệ nhất cao thủ thêu thùa, nàng là tiểu thư của một phường thều nhỏ, mỗi chiếc khăn thêu của nàng đều có giá trị vô cùng. Nhưng mẫu hậu từ khi gả vào hoàng cung liền phong châm thôi thêu, bức tranh thêu truyền lại đời sau rất ít, giá tiền càng thêm vượt xa châu bảo ngọc khí, cho nên lại muốn thỉnh cầu mẫu hậu dùng 2 thời gian năm thêu một bức Tề quốc sông núi Xã Tắc Đồ...... Trong hai năm này, bọn họ sẽ phái binh giúp chúng ta phòng ngự biên cảnh. Phụ vương vốn là không chịu đáp ứng, nhưng mẫu hậu lo lắng quốc sự, cầu xin phụ vương đáp ứng.
Ngoài thành, Tề quốc binh tướng đã tới đúng hẹn, dưới sự bảo vệ của bọn họ, Khương quốc được tạm thời an bình.
Mẫu hậu vì hoàn thành bức tranh thêu, tay chân làm việc cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-roi-quy-tan-dong-nhan-tien-tam/2408667/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.