EDIT BY: THƯỢNG QUAN THANH THANH
Quả nhiên, cho đến hoàng hôn Long Dương mới tỉnh lại, lúc này kiệu hoa Long Quỳ đã sớm đi rời khỏi Khương Quốc không biết bao xa rồi. Tại sao đã đến xế chiều rồi mà cũng không có ai vào đánh thức mình, coi như là thị nữ không dám gọi cửa, sao Tiểu Quỳ cũng không tới tìm mình a.
Tiểu Quỳ! Nhất định là Tiểu Quỳ đã xảy ra chuyện! Long Dương nghĩ như vậy vội vàng chạy về phía Quỳ Hi cung. Lúc này trong Quỳ Hi cung đã chỉ còn lại một cung nữ đang nằm ở trên bàn – Nhung Hiên.
Nhìn thấy Nhung Hiên vẫn còn ở đây, lòng của Long Dương cũng thoáng thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Quỳ nếu đi nhất định sẽ mang theo Nhung Hiên, có lẽ Tiểu Quỳ chẳng qua là đi ra ngoài. Nhưng là đến trước cửa mới phát hiện, thì ra là Nhung Hiên đang khóc, hơn nữa khóc đến hốc mắt cũng sưng đỏ.
“Nhung Hiên, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Long Dương kéo nàng hỏi.
“Công chúa...... Công chúa gả đi...... Dương Quốc rồi.” Nhung Hiên nghẹn ngào đáp.
“Cái gì?!” Long Dương giống như bị sét đánh ngang tai, “Không thể nào, ta không tin! Tiểu Quỳ......” Vừa nói vừa vội vội vàng vàng muốn chạy đi tìm nàng.
“Thái tử điện hạ, chờ một chút.” Nhung Hiên vội vàng ngăn cản hắn, “Trước lúc đi Công chúa muốn Nhung Hiên đem những thứ đồ này giao cho ngươi.”
Nhung Hiên lấy ra một chiếc hộp gỗ nhỏ trông rất quen mắt đem cho Long Dương, từ trong hộp gỗ lấy ra một chiếc váy lụa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-roi-quy-tan-dong-nhan-tien-tam/2408634/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.