_”Ta…” Sắc mặt Thẩm Hạ Đông trắng bệch,Thẩm Thành đẩy hắn ra,”Cút ngay…”
_”Không phải là ngươi đúng không ?” Thẩm Hạ Đông trên mặt mang theo chờ mong,hắn muốn từ chính miệng Thẩm Thành nghe được hai chữ “Không phải”.
Nhưng chỉ thấy Thẩm Thành đột nhiên trầm mặc,bởi vì không gian quá tối nên Thẩm Hạ Đông không thể thấy rõ biểu tình trên mặt Thẩm Thành,Thẩm Hạ Đông nhẹ giọng nói “Có người bị hút hồn đến chết,Trương trinh thám nói…hắn nói…”
Thẩm Thành hơi lệch đầu,hắn nhìn Thẩm Hạ Đông, trong mắt hiện lên âm ngoan.
_”Ngươi không làm như vậy đúng không…” Thẩm Hạ Đông hỏi.
Biểu tình trên mặt Thẩm Thành có chút biến hóa, có cái gì đó vừa chợt lóe lên , sau đó nhanh chóng biến mất vô tung.
_Cút ngay!
Đây là lần thứ hai hắn nói,giống như cho Thẩm Hạ Đông một cơ hội cuối cùng.
Thẩm Hạ Đông đứng dậy,nhìn Thẩm Thành, mấp máy môi “Ngươi, ngươi theo ta về nhà đi.”
_”A..” Thẩm Thành phát một tràng cười cực nhẹ,nhưng khi vừa rơi vào tai Thẩm Hạ Đông,hắn vô cùng rõ ràng,tiếng cười đó có bao nhiêu châm chọc.
_”Nhà bây giờ mặc dù đang sửa lại, nhưng, chúng ta có thể ra ngoài thuê một gian khác…” Thẩm Hạ Đông không dám nhìn thẳng vào mắt Thẩm Thành , Thẩm Thành không nói gì,biểu tình đột nhiên biến đổi,hai tròng mắt dần dần đỏ ngầu,hắn nói “Cút ngay cho ta!”
Nhìn Thẩm Thành như vậy,khiến Thẩm Hạ Đông có chút sợ hãi,hắn vội vàng nói “Còn nữa , ta muốn cảm ơn ngươi! Cảm ơn ngươi đã không làm hại Tiểu Thanh!”
Lúc này Thẩm Thành đã xoay người sang chỗ khác,thân thể trở nên run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-quy/1339039/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.