CHƯƠNG 34 
Ngày mới lên, trên đường dần dần trở nên ồn ào náo nhiệt. Trong đám đông, người người hối hả tấp nập đến trường ,đi làm. 
Ở góc đường, một người dọn vệ sinh đang đổ rác vào bãi rác. 
Hắn chợt ngừng tay, nhìn người bên cạnh “Cậu trai,phiền ngươi tránh ra.” 
Thanh niên tựa hồ rất hay lui tới,hai ngày nay hắn thường gặp người này lảng vảng quanh đây, dù là ban ngày hay ban đêm,luôn luôn gặp phải. 
Vẫn đứng ở nơi đó, ngẫu nhiên sẽ cử động một chút,nhưng chỉ quanh quẩn xung quanh đây,thủy chung chưa từng rời đi. 
Người trẻ tuổi ngẩng đầu liếc hắn một cái,sau đó nghiêng đầu,không biết đang nhìn về hướng nào. 
Người dọn vệ sinh đành lắc đầu,cầm cái chổi đi xa. Chắc là cái ngốc tử lưu lạc bên ngoài đây, ai… 
**** 
Cùng Đặng Dương dùng xe cảnh sát đưa Trần Lệ đến bệnh viện tâm thần thăm Thẩm Thanh,dọc đường đi Trần Lệ đều thực im lặng. Ánh mắt dường như có chút dại ra. Lão Trần theo kính chiếu hậu nhìn nàng “Thẩm phu nhân…” 
_”Đừng gọi ta là Thẩm phu nhân,ta đã không còn là Thẩm phu nhân từ lâu rồi.” Trần Lệ quay đầu nhìn ngoài cửa sổ,ánh nắng rọi vào mặt nàng,khiến lão Trần không thể nhìn ra biểu tình của nàng lúc này. 
Tới cửa bệnh việc, lão Trần mở cửa xe. 
Đặng Dương mang còng tay vào cho nàng “Ngươi phải nhớ kĩ những gì ngươi đã đáp ứng,hy vọng sau khi thăm con gái, ngươi sẽ thành thật khai báo tất cả mọi chuyện cho chúng ta biết.” 
Trần lệ ngẩng đầu nhìn bệnh viện,thân thể lảo đảo, lão Trần ở phía sau đỡ nàng một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-quy/1339020/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.