"Chỉ còn phòng cuối thôi! Không ấy... Đợi đến mai có người dọn đi rồi, em ở nhà chị một đêm đi!" 
Chị Mỹ vuốt bắp tay Chính Trực, hắn cảm thấy lông tơ dựng ngược, da gà nổi lên không biết vì sao. 
"Thôi, thôi chị ơi! Có phòng, có phòng thì cho em ở!" Chính Trực cảm thấy hô hấp nhanh hơn, ác cảm nói lắp bắp. 
Chị Mỹ đưa xâu ba cái chìa khoá. "Đến ngã tư, quẹo trái, đi đến cuối cùng luôn, phía bên phải." Cô ta nói thêm, nói thật nhỏ. "Em nhớ cẩn thận nha!" 
Chính Trực khẽ cười, chào cô ta, quay người xốc ba lô bước đi. 
Chị Mỹ ngóng theo bóng lưng hắn. "Phòng cuối chưa từng có ai ở quá một đêm, mong là không sao!" Cô ta che miệng ngáp một cái, đi vào trong nhà. "Chứ trả phòng là uổng lắm nha, xanh mướt thế kia!" 
Chủ nhà thì ở riêng một khu vực, còn Chính Trực đi thẳng vào trong. Đúng như chị Mỹ nói, hắn đến một cái ngã tư, phải nói dãy nhà trọ này vô cùng quy mô. 
Nương theo ánh đèn yếu ớt trước cửa hai bên dãy nhà trọ, Chính Trực đi qua ngõ bên trái. Không hiểu sao vừa bước qua, hắn bị sởn gai ốc. 
Hắn không bình thường, dưỡng quỷ sư bị sởn gai ốc không phải cảm xúc phổ thông, là điềm báo. 
Số của hắn là âm mệnh hợp âm, mười tuổi bị quỷ ám thân, hành hạ nằm liệt giường. Trong lúc Đông Tây y không cứu được hắn, cũng nhờ người chú có quen một thầy cao tay ấn, mời đến nhà trục quỷ. 
Người thầy này nhận hắn làm đồ đệ, kể từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-quy-su/169813/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.