"Tôi có thể xem lúc Bích Vân còn sống, cô ta có một người em gái!" Văn Phán Quan tiếp tục lật sổ sinh tử nói. 
Chính Trực và Thanh Hà nhìn sang anh Hùng, như muốn dò xét từ trong ra ngoài của anh. Anh Hùng vô cùng nhạy cảm, xua tay nói. "Đừng nhìn tôi, em của Bích Vân thì liên quan gì tôi chứ?" 
Văn Phán Quan nhìn lên. "Ừm... Em của Phạm Bích Vân, Phạm Khả Tú!" 
"Hả?Tú?" Anh Hùng run giọng nói. Chính Trực ngờ vực chạm vào anh ta, đúng là run thật. "Anh còn chối?" 
"Không phải, Tú là người yêu cũ của tôi!" 
Thanh Hà chậc lưỡi. "Thì ra, đàn ông các người ai cũng giống nhau! Lúc đầu tình yêu còn sâu đậm, sau khi chán rồi anh bỏ người ta đi, anh kẻ phản bội! Hạn người như anh, cho quỷ bắt đi tôi cũng mặc kệ, mắc công liên tụy đến tôi!" 
Anh Hùng liên tục ú ớ, cơ bản miệng anh không nhanh hơn Thanh Hà, vẻ mặt vô cùng ủy khuất. 
Văn Phán Quan lật vài trang, nói. "Cô Tú này tính tình còn ham chơi, nay quen anh này mai quen anh kia, cũng không phải người chuẩn mực!" 
Chính Trực xoa cằm, gật đầu đồng tình. "Nói chung cặp tình nhân này đều là người khiếm khuyết, trời sinh một cặp!" 
Anh Hùng quay trái quay phải nói. "Mọi người, cho tôi nói! Cô ta cắm sừng tôi, được chưa? Vừa lòng chưa???" 
Văn Phán Quan gật gầu, Chính Trực và Thanh Hà sờ vai anh ta, cười xin lỗi. 
"Nghĩ cũng lạ, sao Bích Vân phá đám anh? Người âm đi theo là có nguyên nhân, anh có lấy gì của cô ta không?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-quy-su/1661591/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.