Hai đứa cứ im lặng trên suốt quãng đường từ nhà cậu đến trường. Đến nơi thì gặp cái lũ kia, hai đứa đi cùng lên lớp luôn. Đang đi thì gặp Linh, con bé gọi cô đi cùng mình, có chuyện muốn nói.
" Em gọi chị ra đây có chuyện gì thế?Mà hẹn ở đâu không hẹn, lôi chị vào nhà vệ sinh?"-Cô hỏi
" Em xin lỗi nhưng chỉ ở đây mới không sợ bị làm phiền."-Linh
" Thế có chuyện gì, chị không có rảnh mà đứng đây lâu đâu"- Cô
" Chị thích anh Dương à "-Linh
" Sao em lại hỏi thế?"-Cô
" Chị trả lời đi"-Linh
" Đúng, thì sao. Mà sai,thì thế nào?"-Cô
" Chị đừng lại gần anh ấy nữa, chị cũng biết em với anh ấy yêu nhau mà "-Linh
" Em nghĩ chị muốn vậy à. Chị cũng như em thôi, sợ người con gái khác lại gần cậu ấy. Người đó sẽ cướp lấy cậu ấy của chị. Mà chị không ngờ, người ấy là em."-cô
" Được thôi, nếu em muốn chị tránh xa cậu ấy. Thì...Chị sẽ làm.Nhưng,
Nếu em để vụt mất cậu ấy, thì chị sẽ làm như em. Kéo lấy cánh tay cậu ấy về phía mình và sẽ không cho bất kì ai được cướp cậu ấy đi nữa."- Vừa nói cô vừa xoay lưng rời đi. Một giọt nước khẽ rơi, đó không phải nước mắt, cô tự nhủ vậy.
'Chị,em xin lỗi nhiều. Em sẽ bù cho chị'- Linh đứng đằng sau khẽ thì thầm
Quả nhiên, thời gian sau đó cô không còn cùng cậu đi học cũng như cùng cậu ra về nữa. Về đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-oi-em-yeu-anh/1948036/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.