— Cho dù mang tử vong đến cho tôi, như vậy cũng có thể xem là một kết cục hoàn mỹ. Anh chết hay tôi chết, cũng hoàn mỹ như nhau cả.
Nửa tháng nay, Tô Vị Nhiên vẫn chờ ở Barcelona như cũ. Cậu với Joe trước đó phát sinh sự tình như thế, bọn họ cũng không đề cập đến nữa. Gia tộc Tây Tư Lâm quả nhiên không phụ lòng của Tô Vị Nhiên, trong nửa tháng này đã phái ra ba đợt sát thủ, nhằm trực diện vào hai người bọn cậu.
Nhưng nửa tháng sau, Tô Vị Nhiên mất hứng với trò đùa trẻ con thế này. Quan trọng nhất chính là, cậu đã nhận được mật báo, Simon sắp không xong rồi, chỉ cần thở mạnh một chút thì đi gặp Thượng Đế ngay.
Hiển nhiên đây là một trong những thời cơ tốt nhất để hành động.
Theo tin tình báo, Alen vẫn đang ở Paris. Do đám người ở Hanover kia thấy Simon sắp lên chầu trời nên bắt đầu rục rịch mơ tưởng đến việc phân chia quyền lợi, Alen người danh chính ngôn thuận thừa kế thì lại còn ở Paris. Rõ ràng là “trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi”.
Cánh tay Alen ngồi trên sofa ôm cái eo nhỏ nhắn của nữ nhân, hắn nhìn Tô Lê ở phía đối diện, cười hỏi: “Cậu thật không muốn gọi ai à?” Hỏi xong tay phải còn nhẹ nhàng vỗ lên mông của nữ nhân.
Tô Lê vuốt nhẹ cổ chai, khóe miệng câu ra nét cười: “Cũng chỉ là món hàng tầm thường thôi.”
Alen lắc ly rượu đỏ trong tay, nói: “Nam nhâm làm sao so được với nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vuong-gap-phuc-hac/2409630/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.