Hôm sau, khi Lâm Thu Diệp tỉnh lại, phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ, cùng một người xa lạ trên giường. Người nọ còn đang nhìn cô không chớp mắt, đổi thành người khác đã che ngực hét toáng lên "dọa chết tôi rồi"! Nhưng, phản ứng Lâm Thu Diệp quả thực không bình thường, dáng vẻ ổn định thăm dò kia khiến Diệp Thu như thấy ảo giác, đây là nhà Lâm Thu Diệp, chứ không phải nhà cô.
Lâm Thu Diệp nằm đó không nhúc nhích, ánh mắt chống lại Diệp Thu, chưa từng dời đi. Diệp Thu nhớ lại trong tiểu thuyết luôn miêu tả mỹ nhân sau khi tỉnh lại ánh mắt đều lười biếng mị hoặc cơ mà, nhưng tại sao! Ánh mắt Lâm Thu Diệp lại như lửa thế kia, cứ như đang khiển trách cô, cô vô tội ah, có được không? Cho nên, Diệp Thu cố gắng trừng ngược lại.
Đối mặt hồi lâu, cả hai đều không nháy mắt lấy một cái, như thể đang so tài, cuối cùng, vẫn là Diệp Thu chào thua. Diệp Thu xoa xoa hai mắt phát đau, nghe thấy câu đầu tiên Lâm Thu Diệp nói với cô.
"Cô có làm gì tôi không?"
Vừa nói tinh thần Lâm Thu Diệp vừa chết lặng, cô có thể cảm nhận được dưới chăn, thân thể mình đang gần như trần như mộng.
Diệp Thu dùng loại ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh nhìn Lâm Thu Diệp, đôi mắt to tròn trợn tròn lần nữa, suy nghĩ của mỹ nữ đây quả thật không tầm thường, hơn nữa bộ dạng còn rất bình tĩnh, Diệp Thu có chút hối hận tối qua không làm chút gì, ngươi xem xem, người ta dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990778/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.