Lâm Thu Diệp sợ hãi trước hành vi biến thái của Thẩm Cảnh Nhiên, hoãn giọng.
"Thẩm Cảnh Nhiên, chúng ta chuyện gì cũng có thể thương lượng, cô hãy để tôi nói chuyện với cô ấy, bảo đảm cô ấy vẫn an toàn trước."
Mặt người dạ thú chính là từ dùng để hình dung người như Thẩm Cảnh Nhiên, bên ngoài thể hiện ôn uyển lễ độ, nhưng bên trong lại cầm thú biến thái đến mức khiến người ta phải ghê rợn!
"Cái này, cũng không phải không thể."
Thẩm Cảnh Nhiên cân nhắc nói.
"Cô để tôi nghe tiếng Thu Đồng trước rồi mới nói."
"Nó cơ bản không có ở chỗ tôi!"
Lâm Thu Diệp không biết phải nói sao mới được, Thẩm Cảnh Nhiên:
"Vậy em ấy đang ở đâu?"
"Tôi không biết!"
Lâm Thu Diệp ghét nhất cảm giác bị người ta khống chế, vừa dứt lời bên kia đã liền truyền tới tiếng thét chói tai, Lâm Thu Diệp giận tới môi run rẩy.
"Cô còn dám đả thương cô ấy, tôi sẽ thật sự truy tố cô!"
"Thu Đồng đang ở đâu?"
"..."
"Cơ hội cuối cùng, Thu Đồng ở đâu?"
Thẩm Cảnh Nhiên cũng chỉ dừng một chút.
"Nếu đã vậy, xem ra tôi cũng phải nghiêm túc làm vài chuyện để cô ta thấy thoải mái nhỉ, hình như cô ta đang rất cần người giúp cô ta giải quyết thêm... vài..."
Chưa kịp nghe hết câu, Lâm Thu Diệp đã nghiến răng.
"Biệt thự XX ở vịnh Tiên Thủy!"
"Lâm tổng đừng cúp máy nha, bây giờ tôi muốn đích thân xác nhận, nếu Lâm tổng lại gạt tôi, hậu quả chỉ càng nghiêm trọng."
Thẩm Cảnh Nhiên uy hiếp chẳng khác gì như cô uy hiếp khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990773/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.