Lâm Thu Đồng nghĩ vậy mà bật cười, cảm thấy bản thân như vậy có chút run sợ.
"Thu Đồng, có chuyện vui à?"
Khang Mạc hỏi, Lâm Thu Đồng đáp.
"Dạ không."
Rất tự nhiên, tối nay Lâm Thu Đồng cũng mò tới phòng Thẩm Cảnh Nhiên, buổi tối Khang Mạc về phòng một chuyến, thấy Lâm Thu Đồng nằm dưới đất chỉ vào tài liệu trên sàn đối thoại rất nghiêm túc với Thẩm Cảnh Nhiên, cô chỉ nói một tiếng đã quấy rầy, lấy đồ rồi rời đi.
"Cô ấy đi rồi."
Thẩm Cảnh Nhiên nhìn ra cửa nói, Lâm Thu Đồng nằm một cục ở đó đỏ mặt.
"Em không phải vì chị ấy vào mới thỉnh giáo chị công việc."
Lâm Thu Đồng căm ghét bản thân phải mượn cớ, lúc cô ở với Thẩm Cảnh Nhiên cơ bản không hề muốn nói chuyện công việc có được không! Nhưng cô phải mượn cớ, rồi phải kiên trì liên tục, trời mới biết, Khang Mạc mà còn ngốc ở đó một hồi cô không biết phải nói gì tiếp theo.
"Nhắc đến mới nói, em muốn làm thư ký của chị đến vậy?"
Thẩm Cảnh Nhiên rất kinh ngạc trước thái độ học tập các phòng bang chuyển biến nhanh như tên lửa của Lâm Thu Đồng, có lẽ bây giờ em ấy đã không còn căm ghét mình? Thẩm Cảnh Nhiên hơi không xác định suy nghĩ, sỡ dĩ không xác định được, là vì Lâm Thu Đồng trở mặt rất nhanh.
"Vâng, em muốn được học hỏi từ chị."
Lâm Thu Đồng nói lời trái với lương tâm, còn không phải vì thông qua làm thư ký để được gần gũi hơn, bằng không người nào đó sao sẽ rời bỏ nghề nhiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990732/chuong-49.html