(Ê đít tơ: Hẹ hẹ hẹ *ngoe nguẩy đuôi*~~)
***
"Đồng Đồng, hay là ba đi với con!"
Quan Tư Thành nhanh nhẹn chen vào, Thẩm Cảnh Nhiên đang cân nhắc trả lời, có điều, cuối cùng vẫn theo hoàn cảnh.
"Cũng được, để ba đi chung đi, khoảng thời gian này của tôi rất khó nói."
Lâm Thu Đồng không chỉ thất vọng, mà còn hơi nổi giận, Quan Tư Thành không hề thích triễn lãm tranh cần gì phải góp vui.
"Vậy thôi, chị không đi, tôi trả vé lại cho bạn vậy, bằng không nó sẽ không vui."
Lâm Thu Đồng trực tiếp từ chối, Quan Tư Thành hơi sững sốt, dấy lên chút nghi ngờ, Thẩm Cảnh Nhiên cũng không hiểu.
"Sao vậy? Đã tặng rồi mà bạn em còn quan tâm em sẽ cho ai nữa ư?"
"Đúng vậy, chị là nữ thần của nó, em nói cho chị, nó mới chịu cho em, bằng không, nó đã cho người khác."
Lâm Thu Đồng tuyệt đối thuận miệng nói bừa, Tô Tú liền bị kéo vào chịu tội, nhưng Lâm Thu Đồng quả thực không muốn đi với Quan Tư Thành. Thẩm Cảnh Nhiên nhướng mi, trong lòng thoáng qua gương mặt Tô Tú, phỏng chừng chính là cô bé đã gọi cô nữ thần, nhìn thế nào cũng không giống người dễ nổi nóng.
"Vậy hả, vậy để đến lúc đó tôi mới quyết."
Quan Tư Thành nghe thấy lời này, đè xuống nghi ngờ, đồng thời cũng muốn Thẩm Cảnh Nhiên không quá thân cận Lâm Thu Đồng, bỗng như nhớ ra điều gì.
"Cảnh Nhiên, thứ sáu này, dự án dự bị của Kiến Nghiệp sẽ hoàn thành chứ?"
Thẩm Cảnh Nhiên liền mím môi, như buồn cười nói.
"Ừ, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990720/chuong-37.html