Thẩm Cảnh Nhiên ngừng không chiến tranh lạnh nữa, như vầy mới là Lâm Thu Đồng thật sự đi, hướng cô, không biết dùng lời lẽ ôn nhu bao giờ, cô đã quen với một Lâm Thu Đồng như thế.
"Ừm, em thấy vui vẻ là được, mà nhớ giúp tôi cảm ơn người bạn kia của em nhé."
Ơn ơn ơn! Cuộc đời của Thẩm Cảnh Nhiên, đào đâu ra lắm ơn nghĩa thế! Lâm Thu Đồng nghẹn chết. Lâm Thu Đồng có lòng muốn đối xử tử tế, nhưng chưa được vài hôm đã lại trở quẻ, nguyên nhân chính là buổi chụp ảnh tại tập đoàn Cảnh Trí. Đứng trơ mắt nhìn Quan Tư Thành với Thẩm Cảnh Nhiên ân ân ái ái các loại, xém chút Lâm Thu Đồng đã quẳng cái máy chụp ảnh ưa thích nhất của mình, nhất là trước ống kính Quan Tư Thành với Thẩm Cảnh Nhiên lại còn đang vờ hôn nhau... Đôi mắt tinh tường của Lâm Thu Đồng trợn lên nhìn cảnh này, còn tay cầm máy ảnh thì không có động tác, Tô Tú vừa từ ngoài quay lại đứng một bên nhỏ giọng nhắc nhở.
"Đồng Đồng! Đồng Đồng! Mau chụp đi!"
Chụp chụp cái đầu cậu chứ chụp! Lâm Thu Đồng làm mặt lạnh, giọng cứng rắn nhắc nhở.
"Ống kính này không thích hợp!"
Thật ra, Thẩm Cảnh Nhiên với Quan Tư Thành chỉ đang giả vờ thôi. Nhưng Quan Tư Thành ngược lại muốn hôn thật, Thẩm Cảnh Nhiên sao sẽ đồng ý, hắn rõ điểm này hơn ai hết, hắn ôm eo Thẩm Cảnh Nhiên tốt tính nói.
"Ừm, vậy con nói, phải làm sao?"
Người chụp là Lâm Thu Đồng, đương nhiên Quan Tư Thành sẽ nói chuyện tương đối dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990715/chuong-32.html