"Cô ở yên đây đừng chạy lung tung, tôi gọi Tô Tú tới đón cô, vậy được chưa?"
Lâm Thu Đồng nửa ngồi hỏi Tô Hà, Tô Hà cố gắng mở to hai mắt, nhưng con ngươi vẫn không thể tập trung được, làm bộ làm tịch hừ hừ nói.
"Cô cũng nói với nó, nếu nó không tới đây, tôi sẽ đi kiếm người khác á, hừ hừ hừ."
"Cô đi kiếm ai?"
Lâm Thu Đồng trợn mắt.
"Nó không muốn, vẫn còn một đống người ngoài kia đang xếp hàng dài đợi tôi kia kìa!"
Tô Hà miệng muốn làm cao cho thiệt cao, nhưng giai điệu lại ẩn ẩn đầy ủy khuất.
"..."
Lâm Thu Đồng càng nghĩ càng cảm thấy, cả hai nhất định có mờ ám.
"Cô đừng nói chuyện kiểu cách này nữa, Tô Tú thích mềm không thích cứng đâu, không biết điều đó à? Cô càng kích thích thì cậu ấy càng không thèm để ý tới cô, tới chừng đó cho cô khóc huhu một mình!"
Lâm Thu Đồng tức giận nói, Tô Hà cắn môi, ủy khuất trề hết cả ra miệng không nói lời nào, ngón tay vặn vặn vạt áo.
"Cậu ấy tới á, thì cô liền nói chuyện tử tế xíu, cậu ấy vẫn không để ý, thì cô liền cầu xin, hiểu chưa?"
Lâm Thu Đồng nóng lòng muốn rời đi, lại lo lắng một hồi hai chị em sẽ cãi nhau. Tô Hà quay đầu đi nơi khác, hừ một tiếng, rất không tình nguyện, Lâm Thu Đồng uy hiếp cô.
"Cô không đồng ý, tôi cũng mặc kệ, cho cô buổi tối ở đây một mình!"
Tô Hà cắn cắn môi, trừng mắt một cái, hung hăng nói.
"Tôi biết rồi! Cô tránh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990713/chuong-30.html