"Tôi muốn ăn hải sản."
Lâm Thu Đồng không trả lời câu hỏi, ngược lại còn nói rất tự nhiên, Thẩm Cảnh Nhiên chưa kịp trả lời, trong điện thoại đã nói tiếp.
"Hải sản cũng mua rồi, cô về làm mau đi."
Sau đó, điện thoại cúp máy.
Phản ứng đầu tiên của Thẩm Cảnh Nhiên chính là nhìn quanh một vòng, nhưng vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc kia đâu, Liễu Tịch liền hỏi thăm, Thẩm Cảnh Nhiên lắc đầu, di động rất nhanh liền có tin nhắn, bên trong đều viết tên mấy món hải sản. Ngay sau đó tin nhắn thứ hai được gửi tới, viết:
<Tôi còn chưa ăn tối, đói lã rồi.>
Thẩm Cảnh Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, tin nhắn thứ ba lại tới:
<Là cô nói muốn mời tôi ăn hải sản cơ mà!>
Xem đi, lại còn lý lẽ hùng hồn chưa kìa, con nít chính là nghịch ngợm như vậy, nhưng quá mức sẽ thành tranh cãi vô lý, giống Lâm Thu Đồng giờ phút này, trong lòng Thẩm Cảnh Nhiên cân nhắc một phen, vẫn là nói.
"Liễu Tịch, chị phải về rồi."
"Ngay bây giờ? Không phải chứ! Mỹ nhân! Món ăn chính còn chưa dọn lên mà!"
Liễu Tịch ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng đã rõ, Thẩm Cảnh Nhiên là nhất định sẽ đi, không cam tâm nói.
"Rõ ràng là chị mời em bữa này!"
Liễu Tịch cũng nói như Lâm Thu Đồng vừa nói, có điều Thẩm Cảnh Nhiên vẫn không mềm lòng, một là người lớn, một là trẻ con, vẫn là nên ưu tiên chiếu cố cho trẻ con trước.
"Thì đúng là vậy, lần sau sẽ bồi thường bữa khác cho em, em cũng về sớm nhé."
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990699/chuong-16.html