Thẩm Cảnh Nhiên đi thư phòng, chọn một cuốn sách, mỗi khi tâm trạng phiền nhiễu, cô luôn thích dùng phương pháp này, đó là đọc sách, đắm mình vào trong thế giới sách, cùng chủ nhân cuốn sách tiến vào thế giới kỳ ảo. Cứ thế từng giây từng phút trôi qua, cánh cửa truyền tới tiếng gõ.
"Cảnh Nhiên." Là Quan Tư Thành.
"Vẫn chưa ngủ hả?"
Quan Tư Thành cũng đã ngủ được một giấc, Thẩm Cảnh Nhiên lắc cuốn sách.
"Ngày mai vừa vặn không đi làm, hôm nay muốn đọc xong cuốn sách này, anh ngủ trước đi."
Quan Tư Thành âm thầm ra ngoài, chỉ chốc lát sau, một ly sữa nóng được mang vào.
"Đừng thức quá muộn."
Quan Tư Thành quan tâm Thẩm Cảnh Nhiên, dùng hành động của hắn để quan tâm. Thẩm Cảnh Nhiên nhìn ly sữa nóng, từ nóng chuyển lạnh, vẫn không có uống.
Lâm Thu Đồng không có thói quen ngủ nướng, cô thích dậy sớm vận động hoặc đọc sách cạnh cửa sổ, lúc cô đẩy cửa thư phòng, bắt gặp Thẩm Cảnh Nhiên đang ngủ gục trên bàn. Có giường không ngủ lại ngủ phòng sách, lại còn ngủ gục trên bàn... đúng là một người kỳ quặc. Lâm Thu Đồng thế nhưng không có ý định ôn nhu như trong phim đắp thêm áo cho Thẩm Cảnh Nhiên, mà cô đi thẳng về phía kệ sách bắt đầu tìm sách, gây ra tiếng động đánh thức Thẩm Cảnh Nhiên vốn giấc ngủ đã không sâu. Thẩm Cảnh Nhiên ngồi dậy, bởi vì tư thế ngủ không đúng nên đau lưng, Lâm Thu Đồng lấy sách của mình, vừa quay đầu lại, cố tình làm ra vẻ kinh ngạc.
"Thật không phải, đã đánh thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990687/chuong-04.html