Vừa đến nơi, Thẩm Cảnh Nhiên liền từ biệt cha con họ trở về công ty, cô còn phải mở cuộc họp, không còn thời gian để phụng bồi bọn họ tán gẫu, Quan Tư Thành ngược lại gác tất cả mọi việc qua một bên, ở nhà tán gẫu với con gái. Nhưng mà, Lâm Thu Đồng cũng không thèm nói chuyện với hắn.
"Tôi mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, ba có việc cứ đi lo, tôi với Ninh tự lo cho mình được."
Lâm Thu Đồng đóng cửa chặn Quan Tư Thành bên ngoài, Quan Tư Thành đi loanh quanh trong phòng khách hết nửa ngày, rốt cuộc cảm thấy nhàm chán, nói với Lâm Thu Đồng tối sẽ trở lại đón cả hai đi ăn cơm, giờ hắn sẽ tới công ty làm việc.
"Rốt cuộc cũng đi hết."
Trong đầu Lâm Thu Đồng kêu ong ong, nằm một đống trên giường không nhúc nhích, Lâm Lãng Ninh cũng muốn nằm xuống, Lâm Thu Đồng lập tức đạp cô xuống giường.
"Qua phòng khác ngủ!"
"Mắc cái giống ôn gì dậy!"
"Ai biết cậu sẽ đột nhiên vô lễ với tớ hay không!"
"Tớ phi! Loạn luân đó nha, tớ mới không làm."
Lâm Lãng Ninh giận đùng đùng kêu gào xong, quay sang cười nhạo Lâm Thu Đồng.
"Khẩu vị cậu cũng nặng chứ ha."
"Aaaaa, người hứng lên hôn trộm tớ là cậu, còn bị tớ tóm được nha!"
Lâm Thu Đồng phun tào, Lâm Lãng Ninh cười haha không tiếp tục tranh cãi. Lâm Thu Đồng không thích đi máy bay, cho nên từ nhỏ đến lớn, cô chỉ ngồi đúng hai lần, một lần là xuất ngoại, lần còn lại là về nước, phản ứng say máy bay của cô không giống người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-vi-hoan/990685/chuong-02.html