Edit: NHan Nhan
Beta: Quảng Hằng
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, sau khi từ Phong nhã lâu trở về vương phủ,vì dò xét Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm từng để cho Mạn Duẫn viết một bộ đôi liễn tới xem một chút.
Chữ viết cong vẹo méo mó, một chút cũng không thể xem được. Nếu so sánh với văn chương từ trong miệng nàng, quả là một trời một vực.
Vì nâng cao thủ pháp của nữ nhi, Tịch Mân Sầm chỉ cần có thời gian rảnh rỗi, sẽ ở trong thư phòng giám đốc Mạn Duẫn luyện chữ.
Tà tà ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ, từng đợt từng đợt chiếu vào trên bàn.
Mạn Duẫn tay cầm một cây bút lông, ở trên giấy Tuyên Thành, chậm rãi viết lại thiên thơ hôm đó 《 Thu Phong dẫn 》.
Đợi viết xong, Mạn Duẫn nâng lên giấy Tuyên Thành, bước nhẹ đi về phía phụ vương bên cửa sổ đang ngồi trên án thư xử lý công vụ.
Bài thơ này, nàng viết không dưới mười lần. Bên cạnh bàn đọc sách, đã trang bị phủ đầy một đống giấy vụn.
"Phụ vương, xin xem qua." Nâng lên đôi tay, Mạn Duẫn đem giấy Tuyên Thành nâng đến trước mặt Tịch Mân Sầm.
Phụ vương rất nghiêm nghị, chỉ cần không có đạt tới tiêu chuẩn của hắn, thì phải vẫn luyện tiếp.
Tịch Mân Sầm lạnh nhạt nhìn giấy Tuyên Thành một cái, lắc đầu một cái, căn bản không chú ý Mạn Duẫn đã luyện đến tay đau ê ẩm.
"Tiếp tục." nói xong, Tịch Mân Sầm cúi đầu chấp bút, ở trên tấu chương viết xuống lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3168166/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.