Tịch Mân Sầm là người phản ứng nhanh nhất, ôm lấy đứa bé, vén cửa sổ lên. Chỉ thấy bên ngoài là một chiếc du thuyền hoa lẹ tinh tế, va chạm hết lần này đến lần khác vào du thuyền nhỏ bé này.
“Liễu Oanh tiểu thư, ngươi mau ra đấy, nếu không ra, cẩn thận thuyền sẽ bị lật đó”
Cô gái nghe tới thanh âm này thì sắc mặt liền trắng bệch.
Rất dễ nhận thấy, chính nàng là người được kêu Liễu Oanh Tiểu thư kia.
Bên ngoài thuyền, nam tử tiếp tục quát.
“Chỉ theo ta một đêm chứ có nhiều nhặn gì đâu? Muốn bao nhiêu bạc, ông đây cũng cho,làm gì mà núp trong thuyền không thấy mặt vậy?” Một nam tủ khác cao giọng, “Bộ thật sự cho rằng mình là trinh tiết liệt nữ đấy à, đánh đàn trong cái chỗ kia mà còn sạch sẽ được sao? Tống công tử coi trọng người là phúc khí của ngươi rồi, mau lăn ra đây.”
Ba nam tử mắng chửi loạn lên một lúc, nữ tử tức giận nắm chặt vạt áo, lo lắng đi qua đi lại.
“Thật xin lỗi, Oanh Nhi đã liên lụy hai vị.” Nếu không phải bời vì nàng thì mấy người kia cũng sẽ không xô đẩy thuyền như vậy.
“Tiểu thư…” Tiểu Hương cảm thấy uất ức dùm chủ tử.
“Bởi chúng ta tự ý lên thuyền thôi” Mạn Duẫn đáp, ý là chúng taliên quan đến ngươi, ngươi cũng không liên quan tới chúng ta.
Hai nữ tử hoảng hốt đến độ mồ hôi túa ra đầm đìa, con thuyền ngày càng lay động mãnh liệt, có mấy lần nghiêng hẳn sang một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3168099/quyen-1-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.