Edit: Khánh Linh
Căn cứ theo chỉ dẫn trên lá thư để lại, Tịch Mân Sầm tìm được chỗ phủ đệ kia bên bìa một rừng cây tại khu vực dân cư rất thưa thớt ngoài thành. Phủ đệ chiếm diện tích đất không lớn, trước cửa là hai con sư tử bằng đá, nhìn thoáng qua cũng biết chủ nhân của phủ đệ không hề thiếu tiền nhàn rỗi, bởi lần đầu tiên nhìn thấy có người ở vùng hoang vu ngoài thành thế này mà lại xây dựng nên một phủ đệ quy mô như thế.
Phóng mình khỏi lưng ngựa, Tịch Mân Sầm giữ vẻ mặt âm trầm tiến lên phía trước vài bước.
“Cửu vương gia, nhanh vậy mà đã tới rồi à!” một thanh âm hùng hậu truyền ra từ trong phủ.
một thân ảnh áo choàng lạnh lẽo đẩy đại môn ra, đứng ở giữa hai phiến cửa bằng gỗ dày. Sử Lương Sanh cười mà như không cười, nói: “Cửu vương gia đúng là lo lắng cho nữ nhi ha, thời gian đến còn sớm hơn một khắc so với ta tưởng tượng.”
Con ngựa thở gấp ra những luồng khí trắng toát, vó ngựa không ngừng bào đánh trên đất, hiển nhiên vừa một đường chạy như điên đến đây.
“Giao nữ nhi của bổn Vương ra đây.” Tịch Mân Sầm lãnh liệt nhìn hắn, trong mắt là tấc tấc hàn băng, nhìn thẳng vào ai sẽ khiến cho người bị nhìn nảy sinh nỗi e ngại từ trong tim lan tràn ra toàn thân.
Nhưng Sử Lương Sanh dù gì cũng là một hoàng đế tại vị vài thập niên, chỉ với khí thế này thì chưa đủ để dọa hắn sợ.
“Muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3168077/quyen-1-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.