Nhoáng một cái mà đã qua hơn hai mươi ngày, sự phân chia chiến tuyến trên triều đình càng ngày càng rõ ràng. Võ thần rõ ràng nghiêng về phía Cửu vương gia, hơn nữa nay có Duẫn Thái úy cầm đầu đám văn thần, nên thế lực Cửu vương gia đang thắng áp đảo Tịch Khánh Lân.
Ngôi vị Hoàng Đế Tịch của Khánh Lân đã bị uy hiếp nghiêm trọng, trước kia là huynh cần đệ ứng, bây giờ khắp nơi đều đấu nhau chan chát. Nhiều thần tử sắc mắt bắt đầu dao động không biết phải nghiêng về bên trận địa nào.
Tịch Khánh Lân ngồi ổn định trên ngôi vị Hoàng Đế nhiều năm như vậy thì quyền lực có được không cần nói cũng biết. Còn Cửu vương gia thì tay cầm trọng binh, lại có sự ủng hộ của nhóm đại tướng quân, thế lực cũng không thể khinh thường.
Vừa tiễn Duẫn Thái úy ra khỏi Vương phủ, sắc mặt Tịch Mân Sầm nhanh chóng trở nên âm trầm. Mấy ngày nay, lão hồ ly càng ngày càng được đằng chân lân đằng đầu, chẳng những nhúng tay vào sự vụ trong Vương phủ nhằm giúp đỡ Duẫn Linh Chỉ quản lý Vương phủ, mà còn lấy tư thái ra vẻ tài trí hơn người của lão muốn được hắn xưng tụng (ca ngợi).
Vậy lão coi hắn là cái gì vậy? Nếu không phải muốn bắt được kẻ đứng sau màn thao túng mọi sự, ngay cả cửa chính của Sầm Vương phủ hai cha con lão cũng không tiến vào được nữa là.
Tay áo bị kéo kéo khiến Tịch Mân Sầm cúi đầu xuống nhìn, rồi xoa xoa mái tóc Mạn Duẫn.
“Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3168025/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.