Edit: tart_trứng
Beta: Ishtar
“sẽ không phát bệnh? Làm sao con biết sẽ không phát bệnh? Lần trước con xúc động chạy đi, không phải đau cả ngày, cả đi cũng không đi được sao?” Tịch Mân Sầm kéo cánh tay Mạn Duẫn, ngón tay gắt gao nắm lấy đầu vai nàng, không khỏi phân trần.
hắn không thích những gì nằm ngoài tầm tay của mình, đặc biệt là bệnh tình của Mạn Duẫn.
Mạn Duẫn không còn lời nào để nói, phẫn nộ nhìn phụ vương, hưng phấn mới rồi liền bị dập tắt.
“Nhưng mà… Duẫn nhi thật sự rất muốn đi xem nha.” Mạn Duẫn nói rất nhỏ, đầu nhỏ chậm rãi cúi xuống.
Phụ vương lo lắng, cũng không phải không có lý. Bệnh của nàng, chỉ cần chạm vào thứ lạnh như băng, sẽ tái phát. Bên dưới là hồ nước lạnh lẽo, thật sự có thể khiến nàng tái phát bệnh cũ.
“Ngoan ngoãn đứng yên ở đây cho ta.” Tịch Mân Sầm ôn nhu vuốt tóc nàng, ngữ khí không còn băng hàn như trước, mang theo một chút ôn nhu.
hắn không cũng muốn nổi giận với Mạn Duẫn, nhưng việc chạm đến bệnh tình kia, hắn tuyệt đối không khoan nhượng.
“Duẫn nhi đã biết.” không cố tình gây sự, Mạn Duẫn trao cho Tịch Mân Sầm ánh mắt an tâm.
Nàng ở trên này chờ cũng tốt, có gì cũng có thể giúp đỡ người bên dưới.
Thị vệ đều có thể bơi, theo bước Tịch Mân Sầm dần dần tiến vào giếng nước. trên bờ chỉ còn lại khoảng 5 người.
Mạn Duẫn dựa vào đại thụ ngồi chờ, ước chừng bọn họ cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nu-thanh-phi/3167935/quyen-3-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.