☆ ĐỀ CỰU MỘNG (MỘNG CHUYỆN XƯA)
________________________________________
Hơn một tháng, Chu Đường đã có thể đọc hiểu rất nhiều chữ, tạp thư Lạc Bình đưa cũng đã xem xong.
Hôm nay y đem trả lại cho Lạc Bình, “Ta đọc hết rồi, chẳng có gì khó hiểu cả.”
Lạc Bình vẫn cúi đầu đọc sách, không ngẩng mặt lên, “Vậy sao, điện hạ thật là thông minh tuyệt đỉnh.”
Chu Đường thấy hắn không thèm để mắt đến mình, cả giận nói, “Ngươi không tin sao?”
“Ta tin, sao ta lại không tin chứ.”
“Rõ ràng ngươi chỉ khen cho có lệ!”
Lạc Bình buông sách, thở dài, “Nếu đã vậy, ta sẽ kiểm tra ngươi một vấn đề, nếu ngươi đáp đúng thì chứng tỏ ngươi thật sự hiểu rồi, ta không muốn tin cũng phải tin.”
“Tốt, ngươi hỏi đi.” Chu Đường chắp tay sau lưng, hoan hỉ đắc ý.
“Khi xưa Cao tổ Hoàng đế tiến đánh Việt Châu, đập nồi dìm thuyền (quyết chiến tới cùng),liên tiếp chín ngày mười đêm, hao tổn năm nghìn binh lính, bốn vị tướng lãnh, điện hạ cảm thấy trận này có đáng giá hay không?”
Chu Đường nghĩ rồi trả lời, “Có. Việt Châu là cửa ải cuối cùng để tiến vào Mạt thành, khi đó công kích đã lâu, dân chúng trong ngoài thành đều chịu đủ dày vò, Cao tổ Hoàng đế trước không có tiếp ứng, sau không có đường lui, phương pháp duy nhất chính là tiến công dũng mãnh, có hy sinh là điều không thể tránh khỏi. Cao tổ Hoàng đế quả thật vô cùng oanh liệt, ngoài lề còn nói thêm: Có thể làm việc lớn, không câu nệ tiểu tiết.”
Lạc Bình nghe xong, chưa nêu ra đánh giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nien-ly-tao/121593/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.