Khu nhà máy năm nào nay đã trở thành khu công nghiệp mới, giao thông cũng dễ dàng đi lại hơn xưa nhiều. Xe buýt từ từ lăn bánh đi qua nội thành rồi dừng lại ở chốn này.
Chú bảo vệ hiền lành trong phòng trực chỉ tôi đến tầng cao nhất của công ty, phòng làm việc của dì ở tầng mười hai.
Vào bên trong tôi mới phát hiện nhà máy thật lớn, chí ít là quét mắt không thấy được điểm cuối. Nhà xưởng chiếm hai tầng, âm thanh máy móc cứ vang lên không dứt. Tôi phải vào sâu bên trong mới dần yên ắng hơn. Ký túc xá xây bên cạnh căn tin. Toàn bộ khu công nghiệp khá là sạch sẽ, chỉnh tế, không biết có phải do tâm tình tôi tốt hay không.
Thang máy đưa tôi đến tầng mười hai, bốn phía yên lặng như tờ. Đi dọc hành lang vào sâu bên trong, tìm được gian cuối. Hít hơi thật sâu, gõ cửa.
“Cạch cạch!”, tiếng giày cao gót càng lúc càng gần.
Cửa mở, dì đứng trước mặt tôi, vẫn đẹp như thế, lại tựa như xa xôi vời vợi.
“Dì Lạc!”
“Thỏ Con, mau vào đi!” Hai năm không gặp, dì hơi gầy đi thì phải. Tóc dài, được bối đơn giản ở phía sau, rất ra dáng phụ nữ quyến rũ. Áo sơ mi trắng phối với quần đen, tràn đầy khí khái của một office lady.
Tôi đưa hoa cho dì: “Sinh nhật vui vẻ!”
“Cảm ơn con! Không ngờ con còn nhớ.” Dì cười nhận lấy hoa.
“Sinh nhật của dì con nhớ rất kĩ.” Tôi như là che giấu điều gì, trong lòng chợt cười thầm.
“2, 4, 6, 8, 10 – 11 đóa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nhu-di-da-noi-yeu-toi/648825/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.