Edit: Đông Thảo
Bây giờ quay trở về là không có khả năng, ta dứt khoát tìm một chỗ sạch sẽ, đặt mông ngồi xuống.
Ngẫm lại những chuyện phát sinh gần đây, thật sự chính là chỉ có thể dùng thứ không thể tưởng tượng để hình dung, bất quá, ta lập tức muốn thoát ly nơi không thuộc về mình này, cái gì Vũ Điệp Phường, tiểu quan nhi, cái gì Mặc Đường, Tiêu Diễm, toàn bộ cũng không muốn suy nghĩ.
Ai…… Tiêu Diễm……
Nghĩ đến Tiêu Diễm, trong lòng lại đột nhiên cảm thấy được có chuyện không đúng.
Ngày đó đi vội vàng, nhưng cũng có thể mơ hồ nhận ra người trong phòng Tiêu Diễm là ai, âm thanh quen thuộc ôn tồn mang theo ngữ khí trêu đùa kia, không phải Mặc Đường thì còn ai?
Ai, chính là hiện tại nghĩ lại có ích gì chứ?
Ta cúi đầu thở dài, trong lòng có chút buồn bã.
Một trận gió lạnh thổi qua, ta rụt cổ lại, bất giác đánh một cái hắt xì.
Nhiệt độ ngày đêm chênh lệch, thật đúng là đại a!
Bỗng nhiên phía sau lưng ấm áp, ta quay đầu, lại có thể là Thành mỹ nhân, hắn cầm một kiện áo choàng, khoác đến trên người của ta.
Edit: Đông Thảo
Hắn như thế nào lại ở đây?
Cơ hồ là phản xạ, ta lập tức cách xa ba bước, cảnh giác nhìn hắn.
Hôm nay chính là ngày ta trốn đi, nếu như bị hắn biết……
Thành mỹ nhân cũng không nói, chính là trong bóng đêm lẳng lặng nhìn ta, qua một hồi lâu, mới mở miệng nói:“Đào Y, ngươi thật đúng là thay đổi rất nhiều.” Trong lời nói tựa hồ dẫn theo điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nguu-lang-xuyen-viet-bien-thanh-tieu-quan/177594/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.