Edit: Đông Thảo
Từ nhỏ, Thành Lãng chính là một con hồ ly giảo hoạt.
Không chỉ Lãnh Nguyệt sơn trang, thậm chí cả thành đều công nhận chuyện này.
Lúc cười hai mắt luôn nheo lại, đem ánh mắt giấu ở dưới mí mắt, khóe mắt hơi hơi thắt lại, bày biện ra khuôn mặt hồ ly giả tạo, trên mặt cũng luôn là biểu tình vô thưởng vô phạt, vẻ mặt bình thản, làm cho người ta không đoán được hắn đang nghĩ gì.
Cho nên tuy tuổi còn nhỏ, hắn đã một mình đảm đương một phía, đem hầu hết Lãnh Nguyệt Sơn Trang quản lý gọn gàng ngăn nắp.
Thành Lãng sớm biết mình chỉ đối nam nhân cảm thấy hứng thú, sau khi hắn không cẩn thận nhìn thấy tình sự kịch liệt của đại ca cùng nhị ca, mặc dù có chút khiếp sợ, nhưng rất nhanh liền tiếp nhận, vì thế, hắn có vô số ” lam nhan tri kỷ*”, Đào Y, chính là một trong số đó.
Đào Y là một thiếu niên xinh đẹp nho nhỏ, lại phảng phất sự thâm trầm im lặng không hợp với tuổi, dị thường nhu thuận, ngẫu nhiên hắn lại dùng ánh mắt u buồn mà mê luyến kia nhìn ngươi, chuyện này đối với Thành Lãng mà nói, trong lòng là một sự thỏa mãn thật lớn.
Cho nên, đêm đầu của Đào Y, hắn mua.
Trên giường Đào Y là ngượng ngùng mà bị động, kỹ xảo trúc trắc*, ngẫu nhiên bộ dạng con mèo nhỏ hơi hơi khóc cùng biểu tình rên rỉ, đều làm cho nam nhân nhiệt huyết sôi trào, Thành Lãng một đêm này thật sự khoái trá, nhưng không hơn.
Chỉ là một đêm tận tình mà thôi, qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nguu-lang-xuyen-viet-bien-thanh-tieu-quan/1588214/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.