Edit: Đông Thảo
Ta thở sâu một hơi, tiêu sái mở cửa, gọi tiểu nhị lại đây, để cho hắn một lần nữa sửa sang lại phòng, đương nhiên, tiền bạc đều ghi trên đầu Thành mỹ nhân.
Chứng kiến tiểu nhị vẻ mặt đau khổ đem khăn trải bàn ô uế, mền, gối đầu đi ra, trong lòng ta bỗng nhiên hiện lên một tia khoái ý.
Chờ đến khi Thành mỹ nhân trở về, trong phòng đã khôi phục quang cảnh sạch sẽ chỉnh tề.
“A?” Thành mỹ nhân đánh giá, mở miệng nói,“Như thế nào cảm giác khăn trải bàn cùng mền gối đều thay đổi?”
“Đúng vậy, không cẩn thận bị ta làm dơ, liền thay đổi.” Ta ngồi ở trên ghế, uống một ngụm trà, chậm rì rì mở miệng nói.
“A?” Thành mỹ nhân tỏ vẻ nghi hoặc.
“Chúc của ngươi không cẩn thận bị ta làm đổ, dính đến trên khăn trải bàn cùng mền.” Ta cười.
Đánh giá một chút khoảng cách từ giường đến cái bàn, thành mỹ nhân tựa hồ tự hỏi có thể tin lý do của ta được hay không, lúc sau, miệng hắn thế nhưng bất giác tràn ra vẻ tươi cười.
“Ta cũng đã kêu phòng bếp làm lại một chén khác.” Bị hắn cười đến lạnh gáy, ta nói sang chuyện khác.
“Ta đây cũng chậm chậm chờ đi.” Thành mỹ nhân không nói gì nữa, ngồi vào bên cạnh ta, nâng chung trà lên, uống ngay vài ngụm.
Ta hiện tại đã muốn phi thường bình tĩnh, sau khi vừa mới phát tiết, ta rõ ràng minh bạch hành vi ừa rồi của ta đại biểu cái gì ── ghen!
Nguyên lai ta thích thành mỹ nhân nhiều đến mức ta không thể tưởng tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-nguu-lang-xuyen-viet-bien-thanh-tieu-quan/1588212/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.