Đối với chuyện trong nhà của Kiều Hiểu Kiều, Cận Ngữ Ca không mấy rõ ràng. Cô chỉ biết Hiểu Kiều giống như đa phần những người trong thành phố này, sống trong gia đình ba nhân khẩu, qua những lời kể của Hiểu Kiều ngày thường, có thể biết ba của cô rất kiệm lời còn mẹ của cô thì lại rất lôi thôi. Vì không sống cùng gia đình, nên Cận Ngữ Ca càng không có nhiều cơ hội tiếp xúc với người nhà của Kiều Hiểu Kiều.
Những ngày tiếp theo đó, Hiểu Kiều không còn nhắc lại chuyện cuối tuần về nhà nữa, ngoài việc chăm chỉ học cách đọc khẩu hình thì cô chỉ lên mạng tìm đọc những đề tài mình có hứng thú. Ngữ Ca vẫn bận trăm công nghìn việc, hai người cùng ăn cùng ngủ, có thời gian thì sẽ trò chuyện, cuộc sống trôi qua yên ổn.
Buổi trưa ngày cuối tuần, Hiểu Kiều gửi cho Ngữ Ca một tin nhắn báo mình sẽ về nhà trước, khi nào Ngữ Ca tan ca thì nhắn cho cô, cô sẽ ra cổng đón. Thiết nghĩ Kiều Hiểu Kiều có lúc cũng rất chu đáo, cô sợ mẹ làm nhiều việc nên về nhà giúp đỡ, lại sợ Ngữ Ca không quen nên xuống đón, có rất nhiều lúc, Kiều Hiểu Kiều thật sự rất biết suy nghĩ cho người bên cạnh.
Cận Ngữ Ca muốn nhắn cho Hiểu Kiều bảo không cần đâu, song nghĩ lại có nói thì cũng vô ích thôi, thế là lắc đầu cho qua, mặc cho đối phương lo liệu vậy. Trước đó cô đã căn dặn thư ký hôm nay không cần sắp xếp cuộc hẹn, làm xong việc trong tay thì cũng đúng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngua-van/1403196/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.