Đối với sự nhiệt tình của Khương lão phu nhân, Ngữ Ca lâu nay luôn tiến thoái đúng mực. Phép tắc cần có cô sẽ làm tròn, nhưng cũng chỉ là lễ độ mà thôi, không còn biểu hiện nào vượt hơn. Thật ra thì không chỉ là Khương gia, lão phu nhân của những gia đình quen biết lâu năm khác cũng đều có hứng thú vượt mức bình thường đối với Cận Ngữ Ca. Cận gia không có cháu trai, Cận Hoan Nhan sống tự do như con hạc mấy khi có mặt ở nhà, cả vương quốc Cận Thị sớm muộn gì cũng thuộc về một mình Ngữ Ca. Và dù cho có bỏ qua gia thế của Cận gia không nói, chỉ xét con người của Cận Ngữ Ca, bất kể là dáng mạo, tính cách hay là cách đối nhân xử thế, thì đều là lựa chọn tốt nhất cho một cháu dâu.
Có điều trên dưới Cận gia đều vô cùng nhạy cảm trong vấn đề này, với ai họ cũng tỏ thái độ bình thường và cẩn mật. Họ chưa bao giờ đặc biệt gần gũi với nhà nào, đối mặt với những ám thị rất rõ ràng ấy, họ chỉ ứng phó qua loa, khiến không ít người gãi đầu thở dài.
Vì vậy, Cận Ngữ Ca chỉ mỉm cười đối đáp vài câu với Khương lão phu nhân, sau đó cũng lựa lời xin phép rời khỏi trước.
Nhị tiểu thư cầm chiếc ly sứ khom người tựa trên thành cầu thang, nửa cười nửa không cười mà nhìn chị mình từ từ đi lên.
“Sắp ăn cơm mà còn uống cà phê sao?”
Hoan Nhan khẽ cười, “Trà chanh mà, kích thích bao tử để lát nữa ăn nhiều một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngua-van/1403168/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.