Cửa ải cuối năm buông xuống, Thiệu Niên Hoa đệ trình đơn xin rời đảo, vì mama ở Úc của hắn năm nay về nước đón lễ mừng năm mới với hắn.
Âu nằm trên mặt đất lăn qua lộn lại làm nũng chơi xấu, lăn từ nhà mình lăn qua nhà Ngân Nguyệt, lăn qua lộn lại liền chỉ bốn chữ: “Ta cũng phải đi!”
Ngân Nguyệt bị làm phiền đến không chịu nổi, trực tiếp vỗ bàn:
“Muốn đi thì đi đi, đi nhanh đi!”
Vì thế buổi chiều cùng ngày Thiệu Niên Hoa nhận được một cái tủ lạnh lớn được chuyển phát nhanh qua, cước phí bưu điện đã thanh toán rồi.
Trên đường vận chuyển sốc nảy đầu óc choáng váng, Âu khi ra thùng liền ôm chặt Thiệu Niên Hoa không buông tay, không nói đến lúc mình trong bồn tắm cần có người ở bên cạnh, cả khi Thiệu Niên Hoa nấu cơm tắm rửa thu dọn đồ đạc y cũng muốn treo trên người của hắn, nếu hắn buông tay nước mắt liền ứa ra rưng rưng đầm đìa, khiến cho lúc Thiệu Niên Hoa trong nhà vệ sinh giải quyết nỗi buồn nghe tiếng y cào cửa bên ngoài cũng đi không nổi. Qua nửa ngày Thiệu Niên Hoa thiếu chút nữa đã ngủ trong WC.
Ngày hôm sau Âu an phận rất nhiều, bây giờ Thiệu Niên Hoa mới bắt đầu quét dọn nhà cửa. Đúng thật là tốt, bụi tích trên sàn nhà bị đuôi cá lớn ẩm ướt tha đến kéo đi, quét qua quét lại mấy lần, thật dễ lau hơn.
Hôm qua trở về có mang theo không ít hải sản, tiện đường còn đi siêu thị mua chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngu/2708000/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.