Một trong các quy tắc sinh tồn của nhân ngư có điều: Nếu có trở ngại khó khăn, tìm tổ chức giải quyết.
Âu chạy đến biển sâu ngoài xa nghìn dặm, nơi các nhân ngư tập trung sinh sống, để tìm kiếm trợ giúp.
Nơi đó vô cùng xa, với tốc độ của nhân ngư bơi gần một tháng mới vừa tới, vừa đi vừa dừng lại như Âu thì thời gian phải hơn một tháng.
Trong thời gian hơn một tháng đó, Thiệu Niên Hoa dọn dẹp nhà cửa tìm kiếm bằng tiếng Anh thời học sinh khó khăn lắm hắn mới đạt được, thời gian sau khi tan tầm đều đầu nhập vào huấn luyện đấu tranh vất vả bổ túc cho bản thân, đồng thời còn đăng ký học nấu nướng, cũng thành công tốt nghiệp.
Phụ thân hắn mất sớm, mẫu thân nhiều năm trước đã đi thêm bước nữa tái hôn qua Úc sống, Thiệu Niên Hoa khẽ cắn môi, dứt khoát quyết định qua Úc luôn đi: Ít người, ven biển, dù gì cũng đạt yêu cầu cơ bản của Âu. Tuy rằng với tuổi cùng bằng cấp của hắn thì hơi khó, nhưng dù sao cũng phải thử cố gắng một lần xem sao.
Tan tầm theo thường lệ hắn chuyển một vòng quanh bờ biển nhìn xem, đổi hoa quả tươi mới cho hoa quả cũ ngày hôm qua trên thuyền nhỏ giấu ở dưới đá ngầm.
Quả táo và xoài ngày hôm qua vẫn còn, Thiếu Niên Hoa thất vọng thở dài, quay người lại thấy một khuôn mặt phóng đại kề sát mặt, chóp mũi kề chóp mũi, ánh mắt màu nhạt trống rỗng lạnh lùng chằm chằm theo dõi hắn, hắn sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngu/2707991/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.