“Hình như ta thức tỉnh siêu năng lực thì phải, bỗng nhiên có thể nghe hiểu lời nói của nhân ngư.”
“Đừng ngốc nữa, đó là năng lực của ta.”
Âu nhét quả bưởi vào trong tay Thiệu Niên Hoa:
“Lột mau!”
Tiểu nhân ngư của hắn, mới mấy ngày không gặp bộ dạng liền hoàn toàn thay đổi. Hình thể thiếu niên bị kéo thành thon dài, đường cong cơ thể hiện rõ thuộc về lực lượng của giống đực, màu cũng biến thành nhạt hơn, tóc cùng vảy đều biến thành màu xanh lam như màu ánh trăng phản xạ xuống biển lúc ban đêm, ánh nước cho dù rời đi mặt biển cũng nổi lên hào quang mênh mông, chỉ có làn da là vẫn như cũ trắng nhợt không có màu máu, mang lại cảm giác sáng bóng như mĩ ngọc, khuôn mặt nhỏ nhắn ngày hôm qua vẫn xinh đẹp tinh xảo, nhưng hiện tại tuyệt đối sẽ không có người nhìn lầm bộ dáng này không phải là thanh niên tuấn tú.
Nếu như không có cặp mắt xanh biếc như ngọc lục bảo cùng với sức ăn thái độ chuyên tâm quen thuộc kia, nói không chừng hắn sẽ nghĩ đó là một nhân ngư khác.
“Lúc trước ngươi không khỏe là do phải trưởng thành sao? Giờ đã ổn chưa?”
“Không sao hết! Hiện tại ta là một con nhân ngư trưởng thành á.”
Âu ăn bưởi xong nhìn xung quanh, phát hiện nhân loại không đem theo thức ăn khác, hơi thất vọng, chẹp chẹp chùi miệng, tự nhiên vô cùng gối lên đùi của Thiệu Niên Hoa nằm xuống, chờ hắn chải tóc giúp y.
“Không sao thì may quá!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngu/2707986/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.