Từ xa xưa, có một con nhân ngư thấy thuyền lật, trên đó rơi xuống một người, người đó sắp chết đuối, nhân ngư có lòng tốt cứu hắn đưa hắn vào bờ.
Nhưng vài ngày sau nhân ngư hơi hối hận vì không nếm thử con người có ăn được hay không, liền bơi về bờ biển lén lút theo dõi.
Kết quả bị người kia phát hiện, người đó kêu thêm nhiều người đến bắt nhân ngư, phân thây xẻ thịt nhân ngư ăn.
Ngưng Băng: Phiên bản kinh dị của nàng tiên cá =))) À mà thấy phiên bản này đúng hơn vì nghe nói ăn thịt nhân ngư trường sinh bất lão mà, chứ làm gì yêu đương nhắng nhít =)))
“Oa! Thật đáng sợ!”
Vẻ mặt tuy lo sợ nhưng tay Âu không quên kéo con mực bỏ vào miệng.
Ngưng Băng: *lấp lánh* Cưng quá đi aaaaa~~~~~
“Ta phải đi báo cho cá heo biết, bọn họ luôn lén theo dõi con người!”
“Lo cho ngươi trước đi. Cá heo luôn tụ thành đàn, con người ăn không nổi đâu. Bọn họ càng thích loại như ngươi hơn, loại cá ít quý hiếm.”
“Đúng! Thật nguy hiểm.”
Âu gật đầu tán thành, sau đó hỏi:
“Vậy rốt cuộc có ăn được không?”
Rùa biển suy nghĩ, nói:
“Nếu ngươi gặp con người ở một mình, có thể nếm thử xem sao.”
Thiệu Niên Hoa là một thành viên trong đội cứu hộ biển, tiền lương không ít cũng không cao, cũng không mệt nhọc lắm, yêu cầu có cao một chút, quyền lợi bình thường. Mỗi ngày làm mười giờ, mười ngày được nghỉ hai ngày, nghe thì có vẻ vất vả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ngu/2707937/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.