Trên đường trở về, thỉnh thoảng có người nhìn chằm chằm vào mũ áo khoác của Lạc Táp. Người nào có bạn đi cùng thì sẽ khe khẽ nói nhỏ, còn có tiếng cười vang lên.
Lạc Táp cũng không cảm thấy xấu hổ, chỉ cần bản thân cô vui vẻ là được.
Căn hộ chung cư có thang máy riêng nên sau khi đi vào trong thì chính là không gian riêng tư.
Tưởng Mộ Tranh đẩy Lạc Táp về phía sau, toàn bộ lưng cô đều dán vào tường thang máy, “Này, anh làm... ” gì đấy.
Môi anh đã phủ lên, ngậm toàn bộ cánh môi cô vào trong miệng.
Lạc Táp bắt lấy cánh tay anh, nhắm mắt lại, phối hợp, hưởng thụ.
Dạo này anh cứ như loài mèo vào mùa xuân vậy, động dục ở khắp nơi.
Hai người hôn từ thang máy về đến tận nhà, Lạc Táp cũng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình điên cuồng đến như vậy.
Đóng cửa lại, Tưởng Mộ Tranh nhanh chóng cởi áo khoác của mình ra, lại cởi áo khoác cho cô, trong cả quá trình đó môi hai người vẫn chưa từng tách ra.
Hôn đến khó xa khó rời.
Không còn áo khoác vướng víu, Tưởng Mộ Tranh bế cô lên, anh nghiêng đầu, hé môi: “Khi anh ôm em thì hãy phối hợp một chút đi.”
Lạc Táp chớp chớp mắt: “Phối hợp kiểu gì?”
Cô đã ôm cổ anh rồi mà.
“Chân.” Tưởng Mộ Tranh ngầm ra hiệu cho cô.
Lạc Táp: “??”
Tưởng Mộ Tranh: “...”
Sau đó anh cười: “Em cố ý đúng không?”
Lúc này Lạc Táp mới hiểu ra, mỗi lần anh ôm cô thì hai chân cô đều duỗi thẳng tắp, suýt chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16448/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.