🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rốt cuộc Tưởng Mộ Tranh vẫn được vào biệt thự, ngủ lại phòng dành cho khách ở lầu một.

Vừa rồi Lạc Táp nói cửa nam có khách sạn, anh nhìn chằm chằm cô mấy giây, sau đó bắt đầu hôn cô, hôn thật lâu cũng không đề cập đến chuyện muốn đi khách sạn.

Lạc Táp biết chút tâm tư này của anh, cuối cùng nói với anh là muộn quá rồi, ở tạm phòng dưới lầu của nhà cô một đêm đi.

Tưởng Mộ Tranh còn không biết xấu hổ mà nói: “Có tiện không vậy, không quấy rầy em chứ?”

Lạc Táp đá anh hai cái, anh chỉ cười không nói, khom lưng bế cô vào biệt thự.

“Trong nhà không có đồ ngủ cho anh mặc đâu, hay là tìm mấy bộ đồ ngủ mới của ba em cho anh? Nhưng có khả năng là sẽ bị ngắn.” Lạc Táp nói.

Tưởng Mộ Tranh: “Không cần đâu, va li hành lý của anh để ngay trong cốp xe.”

“Ngày mai đi công tác à?”

“Khuya thứ hai.”

“... À.”

Thứ ba chính là sinh nhật của cô, thật tiếc vì không thể cùng anh ăn bữa cơm đón sinh nhật.

Trong lòng Lạc Táp có chút mất mát, nhưng không biểu hiện lên trên mặt, thúc giục anh nhanh ra xe lấy quần áo, một mình cô đi lên lầu.

Đứng trước gương phòng tắm, Lạc Táp nhẹ nhàng ấn ấn môi, rát rát, còn hơi sưng nhẹ.

Cô đưa tay xoa xoa mặt, giống như một giấc mộng xuân vậy, cảm thấy không thực tế chút nào.

Ngây ngốc một lúc lâu, sau đó cô vào phòng ngủ cầm đồ ngủ đi tắm rửa.

Dưới lầu, Tưởng Mộ Tranh đưa cái va li to kia

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16441/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Một Chiều
Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.