Ân Duyệt biết tính cách của Tưởng Mộ Tranh. Nếu anh cảm thấy không thể cho người khác hy vọng thì sẽ khiến họ tuyệt vọng đến đáy cốc, từ đó không bao giờ còn ôm bất kỳ ảo tưởng gì nữa.
Cho nên mặc dù yêu thầm anh nhiều năm nhưng cô vẫn chưa từng thổ lộ. Một phần do kiêu ngạo của bản thân, nhưng phần nhiều là do sợ bị từ chối. Không những mất mặt, còn có thể sẽ để lại ám ảnh.
Bây giờ cô cảm thấy rất may mắn vì lúc trước đầu óc mình chưa đến mức úng nước, không đi tỏ tình.
Bởi vì bọn họ vốn quen biết, cho nên những lời nói vừa rồi của anh xem như đã để lại không ít tình cảm.
Ân Duyệt nhìn bóng dáng anh vội vàng rời đi, xoa xoa huyệt Thái Dương. Mẹ nó, vừa rồi nhất định là bị động kinh nên mới có thể nói mấy lời đó để anh ấy 'đạp cho một cước' như vậy.
Cô nhắn tin cho Giang Đông Đình: 【 Bữa tối này giảm 50% cho em đi. 】
Giang Đông Đình: 【????? Em thiếu tiền hả? 】
Cô: 【 Thiếu tâm trạng. 】
Giang Đông Đình: 【 Đêm nay đầu bếp bên anh cũng cãi nhau với bạn gái, tâm trạng cũng rất tệ, nhớ lát nữa khi tính tiền thì cho thêm chút tiền tip. 】
Cô:【... Em bị Tưởng Mộ Tranh 'đạp một cước'! 】
Giang Đông Đình: 【 Em đụng đến Tiểu Lạc Lạc hả? 】
Ân Duyệt không hiểu gì: 【 Tiểu Lạc Lạc? 】
Giang Đông Đình: 【 Ừ, nữ vương của anh Năm của em đấy. 】
Ân Duyệt: 【 Em nguyền rủa cho anh ấy bị nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16416/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.