🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tưởng Mộ Tranh kiểm tra tất cả, toàn bộ đã được cố định xong.

Trong lúc lơ đãng anh quét mắt đến vành tai ửng đỏ của cô, “Đừng suy nghĩ vớ vẩn!”

Lạc Táp: “...”

Cô đột ngột quay mặt lại, muốn đôi co với anh, nhưng hai người đứng quá gần. Mặt anh, lông mày, sống mũi, còn có đôi môi anh đều gần sát bên. Cô khó thở, nhanh chóng quay mặt đi, quên cả đáp lại.

Trong cabin vang lên âm thanh tít tít, đèn báo hiệu màu đỏ chớp tắt nhắc nhở đã bay tới độ cao 4500m, khoang cửa mở ra, Tưởng Mộ Tranh ôm lấy Lạc Táp đi đến mép cửa.

Lạc Táp điều chỉnh hô hấp, khẩn trương hơn một chút, Tưởng Mộ Tranh hô to bên tai cô: “Ba, hai, một, nhảy.”

Rồi cùng Lạc Táp nhảy ra khỏi máy bay.

Cảm giác không có trọng lực trong thoáng chốc rồi sau đó là bắt đầu rơi tự do. Trên độ cao mấy ngàn mét, Lạc Táp mở to mắt, xuyên qua kính bảo hộ mà nhìn cả một khoảng không gian mướt màu xanh nào lục nào lam lẫn với màu trắng ở trước mắt mình.

Gió rít gào bên tai, dựa theo khẩu lệnh của anh, cô bắt đầu mở rộng vòng tay đón gió ập tới như đang ôm vào lòng cả những ngọn núi, dòng sông.

Anh ở bên trên, cô ở bên dưới, hai người dán sát vào nhau cùng lao về phía mặt đất.

Đại khái là lo cô sợ hãi, một tay Tưởng Mộ Tranh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô. Trong khoảnh khắc ấy, đột nhiên Lạc Táp sinh ra một ý tưởng kì quái, đó là giờ phút này cô và anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16409/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Một Chiều
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.