Edit: LynCáo HTH
***
Sau khi tiệc cưới kết thúc, Chu Nghiên còn muốn đi mua sữa bột cho con trai cùng đồ ăn để trữ tủ lạnh, hỏi Lạc Táp có muốn đi dạo phố không, Lạc Táp lắc đầu: "Em mệt lắm, muốn ngủ thôi."
Chu Nghiên: "Vậy em về đi, thứ hai sẽ bận lắm đấy."
Vẫy tay chào nhau, từng người lái xe rời đi.
Trên đường, Lạc Táp nhận được điện thoại của Du Ngọc, cô mở loa ngoài.
"Vâng, mẹ."
"Về đến nhà chưa?"
"Chưa, mới từ khách sạn thôi, đang lái xe."
"Ừ, thế thôi."
"Chuyện gì vậy?"
"Cũng không có gì, mẹ dạo ở trung tâm mua sắm thì nhìn trúng một chiếc váy dạ hội, rất hợp với con, định chụp cho con xem một chút."
Lạc Táp: "Mẹ cảm thấy đẹp thì khẳng định không tồi rồi."
Mắt bà xưa nay vẫn luôn không tồi, đại đa số quần áo cô mặc đều là mẹ mua cho.
Du Ngọc: "So với quần áo ngày thường con hay mặc không giống nhau, kiểu dáng rất thời thượng, rất có phẩm vị."
Lạc Táp hỏi: "Thời thượng như thế nào ạ? Lộ hết hả mẹ?"
Du Ngọc: "Có thể nói như vậy."
Lạc Táp: "..."
Khi còn đi học thì mặc đồng phục, sau lại đi làm, mỗi ngày cũng đều mặc đồng phục cảnh sát, tan tầm thì mặc quần jeans áo sơmi hoặc áo phông, nếu cuối tuần đi đâu chơi, cô cũng đều mặc bộ đồ thể thao cho dễ vận động.
Loại trang phục gợi cảm cùng với cô, đã sớm là người xa lạ.
Du Ngọc lại giải thích: "Không quá lộ liễu đâu, tuy so với lễ phục dạ hội thì tương đối bảo thủ, phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16401/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.