🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: YanaIshi

Beta: LynCáo HTH

***

Tưởng Mộ Tranh híp mắt lại, cơ bắp căng cứng, không quên liếc mắt nhìn biển số xe, khi chiếc xe màu đỏ rẽ vào đường quốc lộ, ngay lúc đó anh đã kịp nhìn rõ biển số xe.

À!

Bị anh vạch trần tâm tư cho nên tức đến hộc máu? Còn tưởng là phụ nữ có phẩm hạnh, nhất định lúc ấy đầu óc anh bị nước vào rồi, chứ không sao còn xuống xe nói chuyện với cô.

Áo sơ mi ướt hơn phân nửa, trên mặt còn đọng vài giọt nước.

Anh sờ vào túi quần, không có khăn giấy, chỉ có thể lấy tay lau nước, từ đầu xuống cổ không nói lên được tư vị gì.

Khi chiếc xe màu đỏ đã đi vào đường quốc lộ, Lạc Táp quay đầu lại, không nhìn thấy người đàn ông đứng ven đường đó nữa.

Mới vừa rồi cô liếc mắt, chỉ thấy hình dáng mơ hồ, không nhìn thấy rõ trông như thế nào, nghĩ không biết có phải người đàn ông ăn cơm mềm đó không.

Còn không chờ cô hỏi, Chu Nghiên chủ động khai báo: "Là người đàn ông ăn cơm mềm đó đấy."

Lạc Táp: "So đo với người không đáng làm gì."

Chu Nghiên: "Chị nhìn anh ta không thuận mắt tí nào, ỷ vào mình đẹp trai liền tưởng rằng muốn làm gì thì làm à? Sau này người phụ nữ nào đi theo anh ta, cũng là vận rủi tám đời."

Điện thoại Lạc Táp vang lên, là Du Ngọc gọi điện đến.

"Alo, mẹ ạ."

"Lạc Lạc hả, tối nay có trực ca không?"

"Không có ạ, tối nay nghỉ."

"Vậy thì tốt, mẹ vừa mới xuống máy bay, mang cho con vài

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-mot-chieu/16398/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Một Chiều
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.