Ngày tôi và Trì Dã chia tay, hai chúng tôi đã ầm ĩ một trận rất to.
Anh phẫn nộ đấm vào tủ kính, bàn tay chảy máu không ngừng.
Nhưng cuối cùng anh lại quỳ xuống đất ôm chặt eo của tôi, giọng nói run rẩy khẩn cầu: "Đầu Gỗ, mắt em bị làm sao vậy, sao em có thể thích người khác được chứ? Anh không chia tay đâu, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được hết đúng không em? Bé ngoan, chúng ta không chia tay..."
Mấy năm sau tôi và bạn bè khởi nghiệp thất bại, rơi vào đường cùng phải đến nhờ vả chủ tịch điều hành của tập đoàn Hải Thượng.
Người đàn ông kia chính là Trì Dã.
Trên bàn cơm, anh lắc lư ly rượu trong tay, cơ thể hơi ngửa ra sau, nhướng mày nhìn tôi rồi nói: "Hứa Đường, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được, em thấy có đúng không?"
1
Thẳng thắn mà nói thì tôi đã liệu trước được việc Trì Dã sẽ làm tôi mất mặt. Dù sao thì trước đây khi chia tay, chúng tôi đã kết thúc không mấy hòa bình.
Anh ấy hận tôi.
Cho nên lúc ngồi trên bàn cơm anh mới nhìn chằm chằm vào tôi rồi cười, ý cười không tới đáy mắt:
"Hứa Đường, không có việc gì là ngủ một giấc mà không giải quyết được, em thấy có đúng không?"
Tôi đã từng thấy dáng vẻ khí phách hăng hái thuở thiếu thời của anh, cũng biết rõ từ trước đến nay anh tâm cao khí ngạo nhường nào.
Nhưng tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-moc-van-the/2856596/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.