"Đã chuẩn bị xong hết chưa, còn thiếu gì không?"
Ngồi trên bàn ăn có đầy ắp các món ăn thịnh soạn, Lục Nghiên đưa mắt nhìn Thời Thanh Diệu hỏi.
Thời Thanh Diệu vừa gấp miếng đồ ăn vào bát vừa nói:
"Đã chuẩn bị đâu vào đó cả rồi, cậu không cần lo đâu, cứ để rảnh tay đi chơi cùng mình đến ngày mình lên xe hoa là được."
"Diệu Diệu cũng chỉnh chu thật đấy nhé! Mới đó đã xong xuôi cả rồi."
"Còn phải nói, mình mà!"
Vừa nói Thời Thanh Diệu vừa vênh mặt tự hào.
A Nhi và A Vũ ngồi trên bàn ăn chỉ tập trung ăn phần ăn của bản thân, bỏ ngoài tai lời hai mẹ đang nói.
Cả bàn ăn hôm nay khá ấm áp. Sau khi ăn xong cả hai di chuyển về sô pha trò chuyện tán gẫu, riêng về phần A Nhi A Vũ thì được đưa vào phòng ngủ.
"Cậu không về đây ở luôn thật à?"
"Thật! Mình bây giờ khá thích cuộc sống bên đó, còn có công việc nữa, mình đâu thể bỏ được"
"Cậu đừng giấu mình, lời cậu vừa nói chắc chắn là cái cớ! Cậu có thể suy nghĩ lại, dù sao hắn ta cũng không còn sống ở đây, chả chạm mặt được."
Lục Nghiên hơi ngỡ ngàng một chút, câu trước bạn nói là gì cô không nhớ, chỉ chăm chăm vào câu nói cuối cùng. Anh không còn ở đây?
Mắt cô giao động, tay vấu chặt vào gấu váy đến nhăn nhúm.
Thời Thanh Diệu nhìn rõ mồn một hành động của Lục Nghiên, cô khẽ thở dài ngao ngán, quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3645537/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.