Chương chứa H+ lưu ý trước khi đọc.
Chuyện gì tới thì cũng tới, cứ mà thuận theo tự nhiên. (2)
Buông tha đôi môi, để cô lấy lại hơi thở lần nữa. Tay anh cũng không yên mà bắt đầu sờ soạng khắp ngóc ngách trên cơ thể trắng như hoa tuyết của vợ. •
Lục Nghiên bị nhột mà ưm ưm lên vài tiếng:
"Um...ưm, nhột đó..anh đừng sờ nữa..." (2)
Bỏ ngoài tai mặc kệ lời cô nói, bàn tay hư hỏng của anh di chuyển đến từng chỗ nhạy cảm. Quần áo mặc trên người lúc này cũng thật là vướng víu, anh khẽ cau mày. Bằng một thế lực nào đó, quần áo trên người Lục Nghiên bị anh lột sạch, chỉ duy nhất còn lại bộ đô lót ren mỏng nhỏ. (3)
Lục Nghiên lúc mà hoàn hồn lại thì cũng quá muộn màng rồi, không còn quần áo thì làm gì bây giờ, thôi thì đành chấp nhận vậy. 2
Anh lại đặt lên môi cô một nụ hôn ướt át, đầu lưỡi ẩm ướt quấn lấy nhau, dư vị ngọt ngào cả hai hòa làm một, từng cái mút vào cách môi hồng hào lúc này cũng thật nhẹ nhàng.
Mặt này của anh chưa từng lộ diện, hôm nay lại bộc lộ như vầy, nhưng mà lấy danh say rượu để không quá lộ liễu.
Hôn xong anh cúi đầu di chuyển nơi chiếc cổ trắng noãn vẫn còn lưu lại hương hoa nhẹ nhàng của sữa tắm.
Mút lấy, nơi anh di chuyển qua vô thức lại để lại một dấu hôn đỏ màu. Đúng hơn là cố ý!
Lượn lờ nơi cổ một lúc anh di chuyển xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623708/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.