Bên này, Dịch Gia Húc say khướt đi về nhà, anh tìm cô khắp phòng nhưng không thấy Lục Nghiên đâu, liền gọi điện tìm cô.
Tiếng chuông điện thoại vang lên trong bầu không khí lạnh lẽo, hơi thở Dịch Gia Húc cũng nặng nề do uống rượu, đầu anh quay cuồng, hai bên thái dương đau nhức, cổ họng thì cay nồng, hơi thở nóng gan.
Anh nới lỏng cúc áo sơ mi đen đang mặc trên người, chờ đợi đầu dây bên kia nghe máy.
Nối máy, từ điện thoại bên kia phát ra chiếc giọng xa lạ, Dịch Gia Húc cau mày, rồi lại nhìn vào số điện thoại, rõ ràng đây là số Lục Nghiên mà, vậy người nghe máy là ai?
[ Húc là em đây!]
Dịch Gia Húc khuôn mặt ngày càng nhăn nhó, anh siết chặt tay nghe chiếc giọng xa lạ nói chuyện.
"Cô là ai?, đây là điện thoại vợ tôi mà!"
Lục Nghi sượng mặt, ả ta nghiến răng, sao đó lại nở một nụ cười cùng khuôn mặt gian xảo nói chuyện qua điện thoại.
[ Phải! là điện thoại của Lục Nghiên, em gái của em, nhưng mà anh thật sự không nhận ra giọng nói em sao?]
Dịch Gia Húc xoa xoa thái dương, anh không giữ được bình tĩnh với cái giọng dẹo dẹo của chị ta, thật sự nghe rất chướng tai.
"Chị vợ, mong chị xưng hô cho đúng vào, tôi không thích lại mang tay tiếng! còn nữa, đây là điện thoại của vợ tôi, cảm phiền chị đưa lại cho cô ấy."
Lục Nghi bị chặn hết đường nói, ả ta dậm chân rồi tắt máy ngang, chứ làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623686/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.