Bầu trời u ám bao phủ lấy cả một thành phố, những đám mây đen như túi bụi trôi qua nhanh chóng, tạo nên một cảm giác áp đảo và ảm đạm.
Đường phố vắng vẻ, chỉ còn tiếng gió rít, lạch cạch qua những góc phố tăm tối. Trong cái tĩnh lặng đó, bóng người nhỏ nhắn của một cô gái bước chầm chậm trên con đường đá vẫy vai, dường như cô gái còn đang khóc?
Tiếng giày cao gót vang đều, được một lúc thì dừng lại. Lục Nghiên nước mắt đã lấm lem hết cả một khuôn mặt xinh đẹp.
Phải! Vừa rồi Lục Nghiên đã cãi nhau một trận to với chồng mình. Lục Nghiên mệt mỏi, cô thật sự rất mệt!, nhưng cô không có cách nào từ bỏ được anh.
15 phút trước...
"Xuống xe."
Lục Nghiên lủi thủi bước xuống xe, Dịch Gia Húc phía bên kia cũng vừa đi xuống.
"Tại sao cô lại nói chuyện với Gia Hân như vậy?"
"Em thật sự không cố ý!"
Dịch Gia Húc cười đểu, anh cố bát bỏ lời Lục Nghiên nói, rồi áp đặt điều sai đều nằm ở cô.
"Cô hiểu lý lẽ không vậy?"
Lục Nghiên lòng nhói từng cơn, lý lẽ? lý lẽ của anh là bát bỏ đi lời cô muốn nói, xong lại bảo với cô, cô hiểu lý lẽ không?
"Nếu anh không muốn hiểu, em sẽ không nói thêm nữa!"
"Được!"
Dịch Gia Húc lên xe, anh chẳng nói chẳng rằng mà lái xe bỏ đi, để mặt Lục Nghiên đang đứng đó.
Lục Nghiên chua chát trong lòng, đã rất nhiều lần cô muốn nghe một câu an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-may-trong-gio/3623678/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.